Dec 12, 2007

86 chữ và 10 năm

Lá đơn 86 chữ đã làm nên một cuộc chia ly. Ta sẽ đi sau mười năm yêu người. Ta nhớ cái ngày đầu tiên vác cái mặt khùng trân lại gặp người. Và ta luôn biết ơn người đã nhận ta dù khùng trân. Ta nhớ những cái phòng nhỏ xíu hơi tối, âm u như một mê cung. Căn phòng của ta thấp và buồn, nơi đó, ta đã viết cái tin đầu tiên mà chẳng biết tí gì về nguyên tắt “5W”. Ta nhớ chị Đào, người mời ta đi ăn sáng, lần đầu tiên trong đời, ta ngồi bối rối trước tô mì khô, chị vắt chanh ta vắt chanh, chị xịt nước tương ta cũng giả đò xịt nước tương, như thể không vắt chanh và xịt nước tương thì không thể ăn mì.

Ngôi nhà đó rốt cuộc bị tháo bỏ, ta với người vào cuộc long đong, lúc thì ở tạm dãy phòng làm việc cũ của bưu điện, lúc thì ở trọ tận tầng ba của ngân hàng. Ta tiễn chị Đào, chị Niệm, chị Sương, chị Lánh, chị Hoàng, chú Hùng, “Philip” Linh… đi và đón anh Thêm, chị Liêm, chị Liễu, chú Hiền, Lâm, anh Để… về. Ta thương họ, ta giận họ rồi ta thương họ. Ta đập bàn khóc tức vì ấm ức nỗi gì đó rồi bữa sau ta lại cười. Ta lầm lì cả tuần rồi bỗng nhiên tung tẩy chọc ghẹo mọi người, ôm ông sếp ở hành lang để ổng mắc cỡ chơi.

Mười năm. Hơn 3650 ngày, đủ để yêu thương, đủ để cảm nhận đó là một mái nhà. Ta không bao giờ quên nơi mình đã lớn lên, trưởng thành, nếm trãi những vui buồn, thử nghiệm mọi dại khôn, va chạm.

86 chữ. Cũng đủ làm nên cuộc chia ly. Nhưng nó không bao giờ xóa được 3650 ngày đã qua.

Không ai quên được mối tình đầu. Người ta chỉ tìm cách sống cùng với nó, với nỗi nhớ, nỗi ám ảnh ngấu trong hồi ức.

3 comments:

  1. Anonymous12/15/2007

    NT thoi viec o toa soan roi sao?

    ReplyDelete
  2. Anonymous12/16/2007

    Mối tình đầu ám ảnh và nổi nhớ.
    Để nó vào một góc tim đi Tư. Rồi sẽ có những mối tình khác ngọt ngào.

    ReplyDelete
  3. Anonymous12/22/2007

    Ta cứ xếp lần những nỗi đau trong đời , hết cái này rồi đến cái tiếp theo, trong ngăn tủ đời mình, mà những lần nhìn lại, những từ thốt lên tự đáy lòng, "giá mà", "phải chi", ...cứ làm mình cúi mặt, mình tự trách mình nhiều lắm, để biết sống hơn một chút, phải chi được sống lại từ đầu, phải chi ...

    ReplyDelete