Dec 3, 2007

Không tiếc nữa

delete hai đêm trắng

Xin lổi 3 comment

6 comments:

  1. Anonymous12/04/2007

    Không biết vì sao chị Tư delete...
    Nhưng hãy delete bớt những nỗi buồn chị Tư à. Người ta không thể chịu nổi với quá nhiều nỗi buồn như thế...
    Chúc chị một đêm ngon giấc, bình an.

    Tịnh Không.

    ReplyDelete
  2. Anonymous12/04/2007

    Cô Tư, hôm nay vào định đọc lại câu chuyện đau lòng ấy... mà cô Tư lại xóa đi... Cô Tư à, lâu nay cô viết nhiều về nỗi cùng cực, sự bất công... của người dân nghèo với giọng văn hiền hòa, nhân hậu... Cô Tư đủ mạnh để viết... còn người đọc không đủ mạnh để đọc là chuyện của đọc giả... Cô Tư tin viết có thể làm thay đổi điều gì đó ở cô Tư, thì cô Tư cũng có thể tin rằng sẽ làm thay đổi chút gì đó nơi đọc giả và hơn nữa là... xã hội. Tôi có thể nói sai và hiểu sai lầm trong lúc này... nhưng hình như tôi có cảm giác dạo này cô hơi phân tâm và "yếu" đi... trong việc cô đã xóa đi bài viết này... thà cô không đăng còn hơn cô đăng xong lại xóa... Nhiều bài viết của cô, tôi vừa đọc vừa run và khóc... tôi không đủ can đảm đọc lại ngay, mặc dù tôi rất quí trọng... và luôn quí trọng...
    Cô Tư, tôi cầu mong phù sa, sông nước Miền Tây, miền đất miền hòa ấy, luôn mãi nuôi dưỡng và che chở cô trên bước đường cầm bút...
    Bảo trọng

    ReplyDelete
  3. Bởi vì tôi không yêu nó chứ không phải vì bạn nói không yêu. Tôi đã từng yêu nó khi đang viết nhưng chỉ sau một ngày đọc lại, tôi thấy thất vọng.

    Tôi đã thôi viết những gì người ta thích. Công việc viết văn quá nặng nhọc, nên tôi sẽ viết những gì mình thích, nhằm an ủi một phần nào.

    Bạn đừng lo. Tôi không đẽo cày giữa đường.

    ReplyDelete
  4. Anonymous12/08/2007

    Sao chị xóa bài chuyện tình hiếm hoi kia luôn rồi? :(

    ReplyDelete
  5. "Anh vẫn tin rằng em còn đo chứ đi đâu...". ka ka ka. Do "nhà đầu tư" yêu cầu giấu ít bữa, đợi báo ra rồi hãy khoe nên tui tạm thời giấu đi một chút. Mai mốt khoe lại.

    ReplyDelete
  6. Anonymous4/10/2008

    i love you

    ReplyDelete