Dec 30, 2007

Lời cuối năm

Cảm ơn hai thằng bạn ruột đã cùng tôi đi hết những ngày dài.

Cảm ơn K.

Cảm ơn thầy đã bật đèn những khuya xa, cảm ơn đã xiết ôm đôi vai tôi để chia sẻ cuộc mưu sinh cực nhọc, dù đó chỉ là ý nghĩ, thầy ở quá xa.

Cảm ơn V đã lên ngồi ở bàn đầu, để tôi nhìn thấy một đồng loại của mình khi phải đọc trước cuộc họp (có truyền hình trực tiếp) một văn bản mà tôi không hề được chuẩn bị trước.

Cảm ơn T đã chịu đựng để tôi trút những buồn, những đau, để tôi than thở, thất thường.

Cảm ơn K vì trái sầu riêng mua ở bên đường, đã tiễn tôi ra bến xe trong những trưa nắng lóa.

Cảm ơn T đã uống với tôi thêm ly café nhạt, trong lúc chờ xe chuyển bánh, tôi đi.

Cảm ơn chú nhà văn già đã giăng mùng cho tôi, trong một đêm chim cú kêu xa vắng.

Cảm ơn V đã đi bộ cùng tôi suốt hai giờ đồng hồ để tìm một khách sạn mà tôi không nhớ tên, nhớ đường, chỉ nhớ hành lý mình đã để lại đó. Cảm ơn V đã thấy tôi buồn nên đưa tôi đến một chỗ quá buồn để tôi thấy nỗi buồn của mình nhỏ bé trước đời này.

Cảm ơn chú nhà thơ, chị nhà thơ, chú họa sỹ đã đi cùng tôi trong nửa vòng trăng lang bạt xứ người.

Cảm ơn H, dù không cùng quốc tịch, nhưng đủ biết rằng sau nụ cười là tôi đang khóc.

Cảm ơn H khác đã tiễn tôi ra tận bến phà, để tôi biết thất vọng không giống giận, bởi giận rồi sẽ thương, nhưng thất vọng là thứ không thể hàn gắn được.

Cảm ơn N đã mời tôi đi chơi cùng, để tôi biết rằng trên đời này có thêm một đồng loại nữa.

Cảm ơn P vì đã… khen tôi, trong một lần hiếm hoi, cho tôi biết mình tội nghiệp và nhỏ bé.

Cảm ơn T đã không còn khắc kỷ, ít nhất là với tôi.

Cảm ơn N, nhờ những tin nhắn của chị mà có lúc tôi đã phì cười, vì mắc cười.

Cảm ơn D đã còn tôi, cho dù đôi lúc vì bận rộn, vì không vui, tôi không có D trong lòng.

Cảm ơn tất cả những người tôi đã gặp trong ba trăm sáu mươi lăm ngày qua, dù có ai đó làm tôi đau, nhưng những cơn đau là cần thiết, cho một - con - người.

Đường : Trời ơi, tôi quên. và cảm ơn những bạn bè đã ghé qua blog tôi, cảm ơn những dòng lưu bút ngắn ngủi.



6 comments:

  1. Anonymous12/30/2007

    Chào bạn Ngọc Tư.
    Xin phép tự giới thiệu mình rất mê văn của bạn,vào nhà sách thấy cuốn nào mới là chộp liền,mình thường đọc đi đọc lại chỉ để "đắng đót buồn" để nghe lòng thắt lại với những câu kết "chơi vơi" không lẫn cùng ai của bạn...Lỡ một điều thoãng đâu đó mình vẫn thường gặp chữ "CHÉ" (Chị) như con nhạn lạc bầy của NgọcTư ...Ước gì một chiều không hẹn bạn thã cho nó bay đi tìm đàn...Cãm ơn bạn,Cãm ơn NgọcTư về tất cả những gì đã ban tặng cho cuộc đời...
    Năm mới lại bắt đầu,Thân chúc bạn 1 năm an lành..
    ( Xin thất lễ làm người "nặcdanh" vì ko đăng nhập được...) ..GÁNH HÀNG HOA

    ReplyDelete
  2. Anonymous12/30/2007

    Chúc nhà văn Nguyễn Ngọc Tư một năm mới thành công. Mời Tư tìm hiểu thông tin về việc VN đang mất đất như thế nào hihi...Tư cố gắng đọc hết nha
    http://blog.360.yahoo.com/blog-10MsCB85b7Q9eoC2WF53Zu1blQ--?cq=1

    ReplyDelete
  3. Anonymous12/31/2007

    Và cảm ơn blog cho ta trải lòng, cho ta kết bạn, cho ta có phương tiện để lời cảm ơn bay đi ...

    ReplyDelete
  4. Anonymous12/31/2007

    Năm mới chúc Tư tìm được sự tĩnh lặng trong tâm hồn, tim nóng nhưng đầu óc tỉnh táo, để có thể dùng ngòi bút của mình nói lên tiếng nói của chính tâm tư của mình, người chung quanh, bạn bè, dân tộc mình.

    Xin chúc sức khoẻ đến Tư và gia đình. Hy vọng đọc được nhiều bài của Tư hơn.

    ReplyDelete
  5. Anonymous1/09/2008

    Chi oi, em thuong chi nhieu lam...

    ReplyDelete
  6. Ngày mai của những ngày mai bên ngọn đèn không tắt cháy mãi trên cánh đồng bất tận. Chị Tư sẽ không cô đơn, gió không thể làm tắt ngọn lửa đó được, mà sẽ đưa hương bay xa hơn, cao hơn...

    ReplyDelete