May 28, 2008

Cúi xuống là đất




Trước và sau xóm....

Xin lỗi các bạn, vì định post ảnh lên, rồi chú thích ngay nhưng blog bị chặn không vào được (nếu trèo tường lửa vào thì không thay đổi được nội dung) nên để các bạn thắc mắc, Khánh Hội ở đâu.


Những cái xóm nhỏ nằm ở chợ Khánh Hội, một cửa biển khá sôi động của U Minh. Cúi xuống là đất, nhưng người dân sống trong những cái xóm như thế này không có đất. Những cuộc đời tạm bợ và lây lất, sống bằng đủ mọi nghề, làm bất cứ gì miễn được thuê. Đi biển, đào đất, lột tôm, mực trong các cơ sở chế biến nhỏ, buôn gánh bán bưng, quét rác, nhặt phế liệu…

Cúi xuống là đất, nhưng đất là một cái gì đó rất xa vời. Ở thuê, ở trọ, trên những mảnh đất không phải của mình, họ đã mất cảm giác đất.




Rách nát và rách nát...


Lối đi lầy lội…



Câu đố đóng đinh vào lòng người mỗi sáng, hôm nay sẽ làm gì để có vài chục ngàn ít ỏi ăn qua bữa. Gạo cá đang lên giá…



Niềm vui của em bé này tùy thuộc vào mâm bánh bò còn nhiều hay ít, sau mỗi buổi chiều…


Anh Đỗ Văn Bình, lập gia đình đã 35 năm, 35 năm không có cục đất chọi chim, đã dời nhà 4  lần trước khi bắt tay sửa sang lại căn nhà này cho những ngày tạm bợ mới…



Gọi nơi ở của chị Thái, một người bán bánh dạo như thế nào cho phải…


Công việc vệ sinh cả một khu chợ không phải là nhẹ nhàng với một thương binh đã lớn tuổi như chú Nguyễn Văn Quang...


11 comments:

  1. Anonymous5/28/2008

    Buồn quá! Làm gì để hết nghèo?

    Khánh Hội là vùng nào vậy, cô Tư?

    ReplyDelete
  2. Anonymous5/28/2008

    Nếu ở Sàigòn thì Khánh Hội là một phần (đường Khánh Hội, cầu Khánh Hội) của quận 4. Còn nếu ở Cà Mau thì em hông biết! Nhìn cái hình em nghĩ chắc hỏng phải ở Sài gòn đâu.

    Làm gì để hết nghèo? Cái này khó trả lời dữ lắm à anh gì ở trên ơi... Nhìn thương vậy, chớ ai cũng có cuộc sống của riêng mình, bài toán cuộc đời mình còn giải chưa ra, làm sao giải được bài toán của 80% nông dân Việt Nam.

    Cám ơn chị Tư!

    ReplyDelete
  3. Anonymous5/28/2008

    Lời mẹ dặn


    Phùng Quán


    Tôi mồ côi cha năm hai tuổi
    Mẹ tôi thương con không lấy chồng
    Trồng dâu, nuôi tằm, dệt vải
    Nuôi tôi đến ngày lớn khôn.
    Hai mươi năm qua tôi vẫn nhớ
    Ngày ấy tôi mới lên năm
    Có lần tôi nói dối mẹ
    Hôm sau tưởng phải ăn đòn.
    Nhưng không, mẹ tôi chỉ buồn
    Ôm tôi hôn lên mái tóc

    - Con ơi
    trước khi nhắm mắt
    Cha con dặn con suốt đời
    Phải làm một người chân thật.

    - Mẹ ơi, chân thật là gì?
    Mẹ tôi hôn lên đôi mắt
    Con ơi một người chân thật
    Thấy vui muốn cười cứ cười
    Thấy buồn muốn khóc là khóc.
    Yêu ai cứ bảo là yêu
    Ghét ai cứ bảo là ghét
    Dù ai ngon ngọt nuông chiều
    Cũng không nói yêu thành ghét.
    Dù ai cầm dao dọa giết
    Cũng không nói ghét thành yêụ

    Từ đấy người lớn hỏi tôi:
    - Bé ơi, Bé yêu ai nhất?
    Nhớ lời mẹ tôi trả lời:
    - Bé yêu những người chân thật.
    Người lớn nhìn tôi không tin
    Cho tôi là con vẹt nhỏ
    Nhưng không ! những lời dặn đó
    In vào trí óc của tôi
    Như trang giấy trắng tuyệt vờị
    In lên vết son đỏ chóị
    Năm nay tôi hai mươi lăm tuổi
    Đứa bé mồ côi thành nhà văn
    Nhưng lời mẹ dặn thuở lên năm
    Vẫn nguyên vẹn màu son chói đỏ.
    Người làm xiếc đi dây rất khó
    Nhưng chưa khó bằng làm nhà văn
    Đi trọn đời trên con đường chân thật.
    Yêu ai cứ bảo là yêu
    Ghét ai cứ bảo là ghét
    Dù ai ngon ngọt nuông chiều
    Cũng không nói yêu thành ghét
    Dù ai cầm dao dọa giết
    Cũng không nói ghét thành yêụ
    Tôi muốn làm nhà văn chân thật
    chân thật trọn đời
    Đường mật công danh không làm ngọt được lưỡi tôi
    Sét nổ trên đầu không xô tôi ngã
    Bút giấy tôi ai cướp giật đi
    Tôi sẽ dùng dao viết văn lên đá.

    1957

    ReplyDelete
  4. Anonymous5/30/2008

    Ngay toi roi VN, Khanh Hoi, Q.4, Sai Gon ngheo, nhieu khu o chuot. May chuc nam sau cang ngheo hon. Nhung nhin hinh khong giong ve Khanh Hoi Sai Gon nam toi ve 2005. Co le SG rong qua nen day la cho ma toi khong biet.

    ReplyDelete
  5. Cô này phản động quá, cứ tìm chỗ xấu mà chụp !

    ReplyDelete
  6. Anonymous5/30/2008

    Xem hinh thay nhuc nhoi, bat luc. Muon lam gi do giup ma suc minh nho nhoi qua lam khong noi.

    ReplyDelete
  7. Em doc truyen ve nhung nguoi ngheo kho, nhung khong bao gio co the hinh dung ra ho ngheo nhu the nao qua nhung tu ngu. Nhin nhung buc anh nay, moi lan em dat lung len giuong ngu, e deu cam on nhung nguoi than da cho e mot mai nha che dau. Nguoi ngheo thi o dau cung co, nhung sao thay nguoi ngheo o nuoc minh nhu bi xa hoi lang quen, nhieu luc cam thay minh di ngang qua ho nhu di qua mot "vat the" chu khong phai di ngang mot "con nguoi". Uoc gi den mot ngay e se du lon de giup do ho.

    ReplyDelete
  8. "Cách Mạng Đã Thành Công" ?
    -- Cách mạng chửa thành công!
    TuVoTa

    ReplyDelete
  9. Anonymous6/02/2008

    Thấy buồn và bất lực quá NT ơi?

    ReplyDelete
  10. Anonymous6/07/2008

    buon va bat luc cai nao co truoc? nhieu lan toi muon nham mat lai de thay cuoc doi tuoi sang, nhung toi khong the khoc, cho cuoc doi

    ReplyDelete
  11. Anonymous6/24/2008

    Vì sao chúng ta cứ mãi buồn bã giữa cuộc đời? Vì sao đã bao lần ta đứng lên rồi lại vấp ngã.. Em đã vài lần lấy cốt truyện của chị Tư (em xin lỗi_) nhưng em ko vik dc, ít ra là em không thể nào vik cho mọi người hiểu, em dag buồn, rất buồn... Làm gì khi gặp nhau hàng ngày mà tưởng như xa vời quá hả chị??? Chị có nick yahoo ko, hôm nào chat với em...

    ReplyDelete