Apr 10, 2009

Dột từ nước mắt…

Chú rể điện thoại cho tui, hỏi bữa đám cưới em chị có thấy cô nào vừa khóc vừa chạy đi không. Tui nói có, mà ai ở trong tiệc cưới hôm đó cũng thấy, vì đang lúc làm lễ người nào cũng chăm chú coi, tự dưng có một cô đứng dậy khóc hức lên, ôm đứa con nít bỏ chạy ra ngoài. Vậy chị biết cô đó là ai không, chú rể hỏi dồn, em bị cổ hại thê thảm lắm rồi. 

Cuộc điện thoại diễn ra vào cuối tuần trăng mật. Người bị hại gọi cho bạn bè để hỏi ai… hại cậu ta. Câu trả lời nhận được khá mờ mịt, bàn cô ấy ngồi gần cửa ra vào, cô xốc đứa bé lên chạy cũng nhanh, chỉ nhớ tóc hơi dài, xoăn thả xuống cái lưng nhỏ nhắn, áo váy xanh xanh chấp chới ngoài nắng, rối mất hút, rồi neo cặm lại bao nhiêu là dấu hỏi, ai, sao mà khóc, ai làm cho khóc, mắc mớ gì khóc… Ngơ ngác ngó nhau, không ai giải thích được, bèn bỏ qua chuyện đó để… ăn tiệc. 

Nhưng có một người không thể quên được, không thể nguôi ngoai. Cô dâu suốt một tuần trăng ngọt ngào lúc nào cũng hỏi, sao người đó khóc, rồi không quan tâm chồng giải thích sao, nghiến răng kêu oan sao, tân nương nước mắt ngắn dài. Chú rể mệt mỏi, “em phải tìm cho được cái người vô duyên đó, chị à, tự dưng vô đám cưới người ta mà khóc lóc…”.

Tui cười dù biết thằng em bà con của tui ở đầu dây bên kia đang mếu, nó sẽ phải lật tung xốc xới gọi cho gần năm trăm người, may ra có ai đó ngồi chung bàn với người đã khóc, may nữa thì họ sẽ biết cô là ai. Tui mắc cười vì hình dung ra vài kết quả, cô kia có thể khóc bởi… đau đầu. Có thể khung cảnh tiệc cưới diễn ra giống như tiệc cưới của cô, nhưng cuộc hôn nhân đó vừa tan vỡ, vết thương chưa lành. Hoặc anh chồng đi công tác xa dài ngày, nên cô nhớ. Có thể cô chưa từng làm cô dâu trong một tiệc cưới nào, nên cô tủi buồn khi thấy người ta xênh xang xiêm áo. Có thể anh chàng nào đó đã bỏ trốn khi cô mang thai đứa bé. Mà, đứa bé chắc gì là con cô, cô dắt thằng cháu theo vì mẹ nó vắng nhà. 

Tất cả đều có thể, nhưng tất cả đều không thể, vì câu chuyện của cô dâu kém mơ mộng hơn : người phụ nữ, đứa trẻ phải có liên quan tới chồng mình, nên họ mới đau đớn như vậy, trong ngày cưới. Trí tưởng tượng tràn đầy trong khi lòng tin thì cạn, thằng em mô tả cô vợ mới cưới của mình với chút buồn bã. 

Và hoang mang. Bởi trên đời hay xảy ra nhiều chuyện cực kỳ… lảng nhách, vô duyên hơn, thí dụ như sẽ có vài cuộc điện thoại ở nhà reo mà nàng a lô thì bên kia nín thinh, lụp cụp cúp máy. Thí dụ như có cô hớt hãi báo tin, anh ơi em có thai rồi trước khi nhận ra mình nhầm số, nhưng nàng đã kịp nghe, kịp nghĩ, bên kia có thật là nhầm. Thí dụ như cái điện thoại báo “pin yếu” mà nàng cứ tưởng cô… Phi Yến nào đó thập thò tìm chàng. 

Cứ vậy, chuyện ở đâu trên trời rơi xuống, làm mái nhà hạnh phúc nhiều khi dột ướt loi ngoi. Cái viễn cảnh mệt mỏi này mở ra một chân trời mơ hồ u ám. Thằng em tui bắt đầu cảm nhận được. Và chỗ dột đầu tiên là từ cô nàng nào tới khóc trong đám cưới của nó, từ đó, ướt loang ra…

Cố gắng cho thằng nhỏ chút hồ hởi trước khi cúp máy, tui bảo, “chị tin em mà…”. Mà sao nghe như tui đang thở dài, tui tin thì được gì, người yêu nhau mới cần tin nhau. Thật ra, tui suýt buột miệng, “sao tui nghi quá, đâu nhớ lại kỹ coi, thật là không có gì ??!!”.

Nước mắt ấy không tin không được.

Muối : hù mấy  em sắp lấy vợ...

14 comments:

  1. nÔNG DÂN4/11/2009

    hãi hùng wá :-(( :-))

    ReplyDelete
  2. Chị Tư xấu quá! đi bày cách phá đám cưới cho chị em phụ nữ là sao ? Là sao ? ^^

    ReplyDelete
  3. Anonymous4/12/2009

    An tuong ve nhung gi TU da noi... nhung sao thay dao nay` hoi nhieu, chang nhu CDBT ! CDBT la mot diem nhan', nhung phai hon the thi` moi' TUYET VOI . Xin TU hay cham rai hon 1 chut' ... [email protected]

    ReplyDelete
  4. Anonymous4/12/2009

    Lại CDBT! Sao chị Tư đã rời nơi đó lâu rồi mà vẫn còn có người đứng chờ đợi mãi nhỉ? Đi đi bạn.

    ReplyDelete
  5. Nhu da noi, tui phai viet bao kiem tien nuoi con. Ma neu viet bao thi tui khong the viet cai nao cung la CDBT.
    Va nhu ban kia da noi. Tui bo canh dong do di rui nen moi nguoi dung co ngoi o do cho tui

    ReplyDelete
  6. Anonymous4/13/2009

    Trên một cây đơm nhiều trái. Có trái ngọt, trái chua. Người hái trái chỉ muốn đứng dưới gốc và chỉ vào trái ở trên cao, to nhất ngon nhất mà quên mất đi cái công của người trồng cây.

    Không phải Ngọc Tư mà tôi còn cảm thấy mệt mỏi giùm cô ấy! Đừng quá cầu toàn vào hai chữ " tuyệt vời " bạn ơi. Tôi nghĩ Ngọc Tư cũng chẳng muốn đi tìm sự tuyệt vời trong những trang sách của Tư đâu.

    ReplyDelete
  7. Lúc này thấy chị viết hơi dễ dãi, nhưng em hiểu, những tác phẩm lớn cần nhiều thời gian cũng như nhiều trăn trở để hoàn thành. Chúc chị giữ vững phong độ!
    Mọi người cảm thông cho chị Tư đi ạ. "Cơm áo không đùa với khách thơ" mà...

    ReplyDelete
  8. Viết dở, có hàng trăm lý do để biện minh, tui cũng hong muốn đổ lỗi cho chuyện này chuyện nọ. Tui có liều như... con diều cũng hong thể lúc nào cũng bay phăng phăng lên trời, trước sau gì cũng hết... dây. Tui phải từ từ thôi, nếu hong muốn đứt sớm.

    Đôi lúc, tui tha thứ cho mình nếu viết... dở (chứ đừng quá dở, nhục cho cái tên Nguyễn Ngọc Tui), tui tha thứ cho mình vì tui nghĩ tui là người ta, không phải thần thánh gì. Tui tha thứ vì còn viết được, tức là vẫn giữ cảm giác viết, chứ bỏ luôn thì cũng giống cầu thủ đá banh mất cảm giác bóng.

    Nói chung, còn bám mặt đường nghĩa là còn đi tiếp được.

    ReplyDelete
  9. Chao Nguyen Ngoc Tu,

    Toi biet ban da lau va moi day moi vo tinh doc tac pham cua ban. Sau khi doc xong thi cam thay thich thich canh viet cua ban. Hom nay lai thay anh Nguyen Hung cho hay ban co blog nen tim va ghe tham. Rat vui duoc lam quen voi ban!
    Chuc NGT co them nhieu tac pham moi!
    http://phanquocuy.vnweblogs.com

    ReplyDelete
  10. Anonymous4/15/2009

    Tui doc CDBT, va cung doc ca nhung " ca tung " cua NT. Hihi, Tui thich NT "as a whole packet".
    Do la ly do tui vao day, tai vi cho nay la noi tui co the doc van cua Tu voi nguyen vi cua NT.
    It is free and fresh, good stuff!

    AH, Mass

    ReplyDelete
  11. Anonymous4/16/2009

    ủng hộ Tư.
    Nhà văn, nhà thơ gì cũng là người bình thường, phải sống phải nuôi con, và viết được cái gì cũng phải có điều kiện chín muồi của nó..
    Chỉ trừ khi mình là.. nhàtài trợ, trả lương cho Tư nhiều quá (triệu usd chẳng hạn), thì mới có quyền trách sao không vết vầy không viết như kia hay là hay hơn như vậy...
    Tui khi nào cũng thích Tư, cả chuyện dài truyện ngắn tap văn lân những chuyện tào lao mẹ con trong buồng đẻ, vì tui thấy tui trong đó.

    ReplyDelete
  12. Anonymous4/24/2009

    Ai cũng khen chị Tư quá chèn. Mình mà khen nữa thì cũng như hột cát rớt xuống sông thôi. Vậy chê chị Tư đi. Chị Tư viết cái gì cũng buồn ghê gớm, buồn bỉ bả, ... đúng như nhận xét của ông già trong bài viết của Tư.

    ReplyDelete
  13. ThaiKhanh4/27/2009

    Ca mot entry, hay nhat la title! Ma chi'nh xac la tu Do^.t! Rat tuyet khi cho.n tu nay!

    ReplyDelete
  14. em vẫn thích giọng văn nhẹ nhàng,nhưng hơi đượm buồn như trong Cải ơi,Huệ lấy chồng,Hiu hiu gió bấc,Biển người mênh mông...của chị thôi huhu...em vẫn ngồi đợi chị Tư ở cánh đồng bất tận hà...về đi người ơi!!!!!

    ReplyDelete