Feb 28, 2011

Chong lên mà nhớ


Năm nào cũng vậy, lịch cứ trôi về tháng ba là chị lại kêu ran trên báo, hãy giải phóng bọn chị hãy công bằng với bọn chị. Những bạo hành những ngược đãi những vùi dập vẫn đang tồn tại nhức nhối. Cuộc đấu tranh này chưa biết sẽ đi đến đâu, nhưng chị không bao giờ mệt mỏi, nhất là từ cái hồi chị tham gia công tác trong hội các chị, nhận thức được một nửa thế giới này quan trọng đến nhường nào nhưng cũng chịu thiệt thòi biết chừng nào.

Những bữa mở báo ra thấy họ viết về thân phận phụ nữ làm phu hồ, làm cửu vạn, đạp xích lô… chị không cầm được xót xa. Việc nặng nhọc ấy đâu phải dành cho đàn bà, chị luôn chong trong lòng mình điều đó. Không bao giờ chị để tâm mình bị ru ngủ, bởi nếu mất cảnh giác thì chị sẽ phải thông máng xối, hay mé nhánh cây trứng cá, hay sơn lại cánh cửa… bởi chính ông chồng có cái giọng ngọt ngào chết được, em ơi em à, anh nhờ xíu… Không, những chuyện đó đã lâu rồi không thuộc về chị- người phụ nữ đã tung ra khỏi những định kiến ích kỷ chật hẹp, và đang miệt mài đấu tranh cho những ai vẫn còn bị nhốt ở trong lồng.

Sổ tay của chị hay ghi danh sách những phụ nữ làm lãnh đạo ngành này sở nọ, đếm mãi vẫn không nhiều. Chị bồn chồn sốt ruột. Đàn ông làm được thì phụ nữ làm được, chị khẳng khái nói vậy khi hội này đoàn kia tỏ ra không quan tâm mấy đến phụ nữ. Họ chỉ cho vài chị đứng trong đội một cách rất là đại khái qua loa, cả năm bị quên lãng cũng đành, đến ngày 8-3 vẫn không tặng nổi một món quà. Tết phụ nữ, chị em cứ mong nhận được quà, dù nhỏ thôi, một cành hoa, một tô bún bò, một gói xoài ngâm… mà chờ đến mỏi mòn cũng không có là sao ? Chính vì bất công đầy rẫy như vậy nên khi Dilma Rousseff đăng quang tổng thống Braxin, chị hân hoan ăn mừng như chính chị là người đàn bà khui sâm panh bên kia trời Nam Mỹ. Bức ảnh của bà ấy chị trân trọng dán cùng với Angela Markel, Hillary Clinton, Julia Gillard… Cái gì đàn ông mấy anh làm được thì tụi em cũng làm được, hôm đó chị nói với chồng trong lúc chờ anh giúp đưa xe chị ra khỏi bãi giữ của siêu thị.

Nhưng có những người phụ nữ khiến chị phải bận lòng, như con em gái ruột của chị. Không thể chịu được khi nhìn thấy em trèo thang tre xóc nóc lại mái nhà, bưng bê vô đất mấy chậu cây, đóng đinh lên tường treo mấy cái ảnh… Chị hay bảo em nên để chồng em làm, nhưng em cười bảo, thấy ngứa mắt quá. Mà, em làm được thì mắc gì phải chờ ? Cái cách nghĩ đó làm chị tuyệt vọng quá, em ơi em là đàn bà mà. Chọn việc nhẹ nhàng thôi, thí dụ may vá thêu thùa, nấu nướng, ghi chép trên bàn giấy, họp hành… Em lơ ngơ tỏ ra không quan tâm mấy. Hồi em chưa lấy chồng chị đã dặn nếu có mê thằng nào chết được thì cũng phải chờ bên kia ngõ lời trước, nhưng rốt cuộc em đã chạy tới trước anh ta bồn chồn bảo, nè, em thích anh rồi, tụi mình có thể có cơ hội yêu nhau không ?

Và em cứ câng câng cái bộ điệu chuyện mình làm được sao phải chờ sao phải phân biệt việc chàng việc nàng. Muốn làm thì làm, vậy thôi, quan trọng gì… Ghét quà tặng vì nhiều khi đó là thứ không hợp ý mình, em tự mình đi những gì em thích. Bóng đèn tắt ngóm em lọ mọ sửa. Xe máy hư thì em đưa tới ông thợ quen.

Và chị cứ phải nhắc em ơi mình là hoa là lụa mà. Nhưng lắm lần chị nghẹn họng khi em chưng hửng nói, ủa, vậy hả ?? Trời ơi em không nhớ và chẳng quan tâm mình là ai thuộc giới nào… thì sao giải phóng em được đây ?
Hay là em thực sự thoát được rồi đã đi khỏi rồi mà chị vẫn loay hoay. Chị thoáng nghĩ vậy khi một bữa tình cờ giở lịch xem tám tháng ba năm nay sẽ trùng vào cuối tuần không, và đọc lướt được một câu “Người nào quên mình trong một phút, phút ấy là Niết bàn”. Nhưng chị không suy nghĩ lâu được, chị đang mãi tưởng tượng những món quà chị sẽ nhận được trong dịp tết đàn bà này. Chẳng biết ông chồng lơ đãng của mình có nhớ không hay là phải nhắc…


19 comments:

  1. “Người nào quên mình trong một phút, phút ấy là Niết bàn”........Mình cũng mòng như vậy.

    ReplyDelete
  2. Anonymous2/28/2011

    Chào em Tư,
    Cỡ nào em viết cũng được.Hổng trúng chỗ này cũng trúng chỗ kia.Hổng biết từ đó tới bây giờ bao nhiêu kẻ bị ngòi bút của em đâm lòi phèo lủng ruột.
    Chở bao nhiêu đạo thuyền không khẳm.
    Đâm mấy thằng gian bút chẳng tà

    Giỏi cha chả là giỏi !!!!!!!!!

    ReplyDelete
  3. Hà Tư3/01/2011

    “Người nào quên mình trong một phút, phút ấy là Niết bàn”. Nhưng chị đang mãi tưởng tượng những món quà sẽ nhận được trong dịp tết đàn bà này. Chẳng biết ông chồng lơ đãng của mình có nhớ không hay là phải nhắc…
    Hi hi, Niết bàn ở xa qúa phải không Tư à, còn ổng thì đang ở sát bên mình ...

    ReplyDelete
  4. Khà khà, giờ mới nghe cái từ "Tết đàn bà" à nha. Nghe hom hóm :D
    Giật cả mình khi thấy sắp đến 08/3. May mà lâu giờ mình như đàn bà nên vợ cũng thông cảm. Biết đâu lại được tặng quà =))

    ReplyDelete
  5. Rất buồn vì người phụ nữ Việt Nam còn chịu nhiều bất công, nhất là tình trạng bạo lực gia đình.

    ReplyDelete
  6. Anonymous3/01/2011

    Ổng của Moá ngày đó mắc đi nhậu ăn mừng ngày phụ nữ rùi, rảnh rỗi đâu mà nhớ tặng quà cho moá:))

    ReplyDelete
  7. Anonymous3/01/2011

    Hom nay ngay 8 thang 3
    Tui giat gium ba cai ao cua tui

    Duoc hong em Tu?

    ReplyDelete
  8. Anonymous3/01/2011

    Doc xong thay minh giong em gai cua Tu qua... Lau roi thanh quen, minh tu lam con nhanh hon may Ong... hic hic hic..

    ReplyDelete
  9. Anonymous3/02/2011

    dgfgdfg

    ReplyDelete
  10. Dạo này không thấy em Zitconcm làm thơ nữa nhỉ ?

    ReplyDelete
  11. Chị Tư xoay đen/trắng hay thật. Cuộc chiến giữa hòa giải và cực đoan. Em thì ghét những ý kiến cực đoan.

    Nhiều người hô hào giải phóng phụ nữ, đòi bình đẳng giới, cái gì nam làm được sao không cho nữ làm ? Tới khi hỏi sao nữ không làm khai thác mỏ, vào lò luyện kim hay những nghề nặng nhọc độc hại khác thì họ lại bơ đi và bảo ơ cái đó đàn ông mạnh mẽ làm được chớ đàn bà con gái sao làm được. Cũng huề trớt.

    Thử hỏi đàn bà bị chồng đánh xã hội bênh vực còn ngày nay mấy ông bị đánh thì bị cho là sợ vợ, là đàn ông ẻo lả nhiều khi chính đàn ông bị đánh mới không dám kể cho ai mà âm thầm ôm khổ một mình.

    Hạnh phúc không phải ông ăn chả bà cũng phải ăn nem, hạnh phúc là khi chúng ta vui vẻ với cuộc sống hiện tại. Cuộc sống này vốn chẳng có công bằng nếu cứ đập bàn đập ghế lấy cho được công bằng thì đến cái bàn cái ghế cũng chẳng oc2n nguyên mà ngồi với nhau.

    ReplyDelete
  12. thiếu nữ miền đông3/04/2011

    cực đoan cũng cực...khổ lắm chứ hổng phải sướng gì đâu, ngặt nỗi đôi khi mình phỉ si ngĩ... cực đoan mí sống được ví dụ: đàn ông + đàn bà cho nhân loại tồn tại!

    ReplyDelete
  13. cô Tư dạo này hết sai chính tả rồi, :)

    ReplyDelete
  14. em gái chị làm vậy là đúng, em cũng vậy, đâu phải con gái đóng đinh, đóng bàn, đóng ghế là thiếu nữ tính đâu chị, em còn thấy tự hào nữa ý chứ ,hìhì

    ReplyDelete
  15. Thứ ba, ngày 08 tháng ba năm 2011
    Mùng 8 tháng 3 bà già chết buồn
    Hôm nay ngày 8.3, như thường lệ, các quý ông quý anh quý boy dành ra 1 ít tiền 1 ít thời giờ cho các quý đối tác để tỏ vẻ ta đây cũng biết galant...nhăng. Chợt nghĩ đến nhưng là từ trong sâu thẳm vô thức về các bà, các cụ bà đã qua thời làm vợ son trẻ thời làm mẹ trẻ trung không biết có thằng boy già boy trẻ nào nhớ đến để có được lời hỏi thăm hay không. Chỉ mong bọn nó gọi điện hay gửi sms là đã quý lắm chứ chả mong được đến thăm chúc tụng hay tặng hoa. Chúng nó sẽ viện cớ hoa đang đắt đang cháy hay chocolate thì các lady không ăn được sợ mất ngủ cao huyết áp.
    Không dám thay mặt ai, chỉ nhân danh cá nhân blogger anh Tan ham có lời thành tâm xin lỗi tới các lady đáng kính. Và cũng chỉ dám nhân danh cá nhân gửi các boy đủ lứa tuổi một lời khuyến ...thiện hãy nhớ đến các cụ bà, các bà , các bác lớn tuổi đang sống neo đơn mà bày tỏ theo cách của mình lòng biết ơn đến các bậc mẫu sinh thành. Nên nhớ tôn giáo nước Nam ta là tục thờ mẫu mà nay cộng thêm cái văn minh phương tây tôn trọng phụ nữ há lại không nhắc nhở tý nào cho ta bổn phận nghiêm trang ấy sao. Cũng thông cảm cho các boy sống thời tốc độ hiện đại mà sao nhãng nhưng mong các bạn chỉ đơn giản NHỚ đến các bà già. Hãy đừng để ngày 8 tháng 3 bà già bị chết buồn.
    Tái bút : ngưỡng mộ cô Tư đã lâu, nhất là qua CĐBT và cái vụ đuôi của CĐBT thành phim gì đó bị cô Tư cho đứt cái rẹt.Cảm ơn cô Tư nói hộ dân mình nhiều cái bà con không nói được thành văn. Xin gửi một bài của tui trích ra từ my blog để góp một tiếng binh chị em phái nữ + với cả chị em chỉ có 50 / 50 xăng pha nhớt.
    Cũng xin vay trả góp cô Tư mấy chữ mây mây và mây mây Made in N.N.Tư, sản phẩm VN chất lượng cao cần được thay thế hoàn toàn cho vân vân hàng nhập ngoại không rõ nguồn gốc.Khi nào cô Tư đăng ký bản quyền ba cái vụ chữ đó xin tình nguyện trả tiền bản quyền bằng 1 trái Sầu riêng nhậu với 1 xị sầu chung.
    Rảnh xin mời cô Tư qua chơi blog của tui cho bit nhà hàng xóm. Bye cô Tư nha.

    ReplyDelete
  16. Anonymous3/18/2011

    Hallo Tư,
    "Đàn bà, hễ mũi xấu thì mắt đẹp, mắt mũi xấu thì miệng đẹp, mặt xấu thì dáng đẹp, người xấu tâm hồn đẹp".
    Chị đặt biệt thích hình ảnh,tính cách cô Bế của Tư.
    "bông tỏi tím.. như hoa trên cao đang rơi xuống người cô"
    Chị ở bên Đức mới nhận được "Khói trời lộng lẫy".
    "Nước như nước mắt" Đọc dòng nào cũng thấy những câu chí lý.
    Xin gởi đến Tư những lời kính phục. Rất mến

    ReplyDelete
  17. Anonymous4/13/2011

    Truyện Ngọn đèn không tắt thì tôi thích, mặc dù truyện cánh đồng bất tận dư luận ghê gớm như thế nhưng tôi cũng không thích lắm. phải đổi mới cách viết, tôi thành thực đề nghị, Tư có thể không hài lòng khi tôi nói không thích truyện cánh đồng bất tận nhưng đó là ý thành thực của tôi. Nguyễn Giải

    ReplyDelete
  18. Thân gửi Nguyễn Ngọc Tư,
    Hương Thiền Books xin phép đăng truyện "Cuối mùa nhan sắc" trên đặc san số 20 nhé!
    Tường

    ReplyDelete
  19. Ngọc Tư vui lòng cho số ĐT để Tòa soạn tiện liên lạc.
    Chủ biên Phan Cát Tường (0913 724 043)

    ReplyDelete