tag:blogger.com,1999:blog-38577650139257117222024-03-12T20:52:18.613-07:00sauriengRiêng tư vừa đủ...sau rienghttp://www.blogger.com/profile/07110030620389683975noreply@blogger.comBlogger581125tag:blogger.com,1999:blog-3857765013925711722.post-38508820119619518772019-08-29T20:12:00.003-07:002019-08-29T20:12:56.207-07:00Một vài phiên bản<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjeKf_Oz1aFB3tdnQdGF1PGqmA7-WJ7SbwPwZUb6odWCbO9eW9g9Wxspz7D899c_rcQqgFQN5-GSaa8vh_4EG8gd_jH908dEBu4bwrP7JPtiXA9oNVlHpR7iE4K9TqYj6FG7bhWdGXJPco/s1600/canh-dong-bat-tan_ta+%25281%2529.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" data-original-height="785" data-original-width="1600" height="196" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjeKf_Oz1aFB3tdnQdGF1PGqmA7-WJ7SbwPwZUb6odWCbO9eW9g9Wxspz7D899c_rcQqgFQN5-GSaa8vh_4EG8gd_jH908dEBu4bwrP7JPtiXA9oNVlHpR7iE4K9TqYj6FG7bhWdGXJPco/s400/canh-dong-bat-tan_ta+%25281%2529.jpg" width="400" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiXRbJggIEB1UGVP46JuxZNwGiP6NmbpnOjMzXWccYmnwtvoIiGeAGMKgaLMgVctF0Lzbol7pmMHFMSVuM0L9oRV5pMZWD-XSa8CxOG8dehtVshdEXgfKmXlcYDOxLtZxhQ5tF-3QQ1kHc/s1600/GIAO-THUA-bia.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" data-original-height="752" data-original-width="1600" height="187" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiXRbJggIEB1UGVP46JuxZNwGiP6NmbpnOjMzXWccYmnwtvoIiGeAGMKgaLMgVctF0Lzbol7pmMHFMSVuM0L9oRV5pMZWD-XSa8CxOG8dehtVshdEXgfKmXlcYDOxLtZxhQ5tF-3QQ1kHc/s400/GIAO-THUA-bia.jpg" width="400" /></a></div>
<br />sau rienghttp://www.blogger.com/profile/07110030620389683975noreply@blogger.com4tag:blogger.com,1999:blog-3857765013925711722.post-39308984692230162532019-05-04T00:22:00.001-07:002019-05-04T00:22:30.952-07:00Hành lý hư vô<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEh6AVZrJqpiMhW_S0ivbRH3ahEMaop05DFkwjFH-GntFM84LrhUGHNWv906XPM2NpmBO_4LadN9HLwivp9WaMRSN8h4Yrc-h1piwjcgMGV_UaEXyaLO7rCxNhNbPgAHoNwF27YG4OPTVkk/s1600/H%25C3%25A0nh+l%25C3%25BD+h%25C6%25B0+v%25C3%25B4+3D+-+cover.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" data-original-height="1600" data-original-width="1600" height="320" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEh6AVZrJqpiMhW_S0ivbRH3ahEMaop05DFkwjFH-GntFM84LrhUGHNWv906XPM2NpmBO_4LadN9HLwivp9WaMRSN8h4Yrc-h1piwjcgMGV_UaEXyaLO7rCxNhNbPgAHoNwF27YG4OPTVkk/s320/H%25C3%25A0nh+l%25C3%25BD+h%25C6%25B0+v%25C3%25B4+3D+-+cover.jpg" width="320" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEg5XdMcXCYFGMUgeY7_tWSvLlzgbVeIvZ_T9c43DdmFCn83pfu7SWbq19tn73ylJg4ZoHFpGZMdOBsYR9da7EuWWn4FjyusZu2kTs-N99pQbt4zyonlUkow9BtcVr-TEKf5ifCv80AfvrQ/s1600/hanh-ly-hu-vo_sua.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" data-original-height="763" data-original-width="1600" height="152" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEg5XdMcXCYFGMUgeY7_tWSvLlzgbVeIvZ_T9c43DdmFCn83pfu7SWbq19tn73ylJg4ZoHFpGZMdOBsYR9da7EuWWn4FjyusZu2kTs-N99pQbt4zyonlUkow9BtcVr-TEKf5ifCv80AfvrQ/s320/hanh-ly-hu-vo_sua.jpg" width="320" /></a></div>
<br />sau rienghttp://www.blogger.com/profile/07110030620389683975noreply@blogger.com21tag:blogger.com,1999:blog-3857765013925711722.post-70400084963316698792019-03-24T16:33:00.001-07:002019-10-02T19:58:38.835-07:00Gọi xa xôi (1)<br />
<div class="MsoNormal" style="background: white; mso-margin-bottom-alt: auto; mso-margin-top-alt: auto;">
<span lang="VI" style="font-size: 18.0pt; mso-ansi-language: VI; mso-bidi-font-size: 12.0pt;">thư nháp<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background: white;">
<span lang="VI" style="mso-ansi-language: VI;"><br /></span>
<span lang="VI" style="font-size: medium; mso-ansi-language: VI;">không sao ngăn được thở dài<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background: white;">
<span lang="VI" style="font-size: medium; mso-ansi-language: VI;">của bầy tính từ <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background: white;">
<span lang="VI" style="font-size: medium; mso-ansi-language: VI;">trong lúc chờ ngược sáng<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background: white;">
<span style="font-size: medium;"><br /></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background: white;">
<span lang="VI" style="font-size: medium; mso-ansi-language: VI;">yếu đuối nhường nào<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background: white;">
<span lang="VI" style="font-size: medium; mso-ansi-language: VI;">chữ tựa vào dấu chấm than <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background: white;">
<span style="font-size: medium;"><span lang="VI" style="mso-ansi-language: VI;">khoảng trống </span><span lang="EN-AU" style="mso-ansi-language: EN-AU;">trập
trùng</span><span lang="VI" style="mso-ansi-language: VI;"> gió thổi<o:p></o:p></span></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background: white;">
<span style="font-size: medium;"><br /></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background: white;">
<span lang="VI" style="font-size: medium; mso-ansi-language: VI;">thuyền nằm bãi cạn<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background: white;">
<span lang="VI" style="font-size: medium; mso-ansi-language: VI;">bài hát thầm<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background: white;">
<span lang="VI" style="font-size: medium; mso-ansi-language: VI;">tiếng thét câm<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background: white;">
<span style="font-size: medium;"><br /></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background: white;">
<span lang="VI" style="font-size: medium; mso-ansi-language: VI;">xa xôi người ngắm hoa quỳnh<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background: white;">
<span lang="VI" style="font-size: medium; mso-ansi-language: VI;">cả hai không lay bóng <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background: white;">
<span lang="VI" style="font-size: medium; mso-ansi-language: VI;">phía này mưa giông<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background: white;">
<span lang="VI" style="font-size: medium; mso-ansi-language: VI;">em giữ<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background: white;">
<span style="font-size: medium;"><br /></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background: white;">
<span lang="VI" style="font-size: medium; mso-ansi-language: VI;">con tem treo vào đám chữ dửng dưng<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background: white;">
<span lang="VI" style="font-size: medium; mso-ansi-language: VI;">nước nguội khi rời khỏi<o:p></o:p></span></div>
<span style="font-size: medium;"><span style="font-family: "times new roman" , "serif";"><br clear="all" style="mso-special-character: line-break; page-break-before: always;" />
</span>
</span><br />
<div class="MsoNormal" style="background: white; mso-margin-bottom-alt: auto; mso-margin-top-alt: auto;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background: white; mso-margin-bottom-alt: auto; mso-margin-top-alt: auto;">
<span style="font-size: 22.0pt; mso-bidi-font-size: 12.0pt;">ví
von<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background: white; mso-margin-bottom-alt: auto; mso-margin-top-alt: auto;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="background: white;">
<span style="font-size: medium;"><span lang="VI">họ xây nên mê lộ </span>bằng ví von<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background: white;">
<span style="font-size: medium;">“nắng
giòn như tiếng cười trẻ nhỏ”<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background: white;">
<span style="font-size: medium;">“<span lang="VI">trời khuất mặt sau đám
mây hình nấm</span>”<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background: white;">
<span style="font-size: medium;">“đáy
vực tối như trái tim <span lang="VI">đã </span>bạc”<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background: white;">
<span style="font-size: medium;"><br /></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background: white;">
<span lang="VI" style="font-size: medium;">đêm trườn qua như con mèo đen, con mèo mềm tựa
người yêu, người yêu tựa con dao nhọn<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background: white;">
<span lang="VI" style="font-size: medium;">không thấy vì sao nào nhắm hướng<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background: white;">
<span lang="VI" style="font-size: medium;">những cái bóng sơ sinh<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background: white;">
<span lang="VI" style="font-size: medium;">ngờ ngợ ngắm nhau<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background: white;">
<span style="font-size: medium;"><br /></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background: white;">
<span lang="VI" style="font-size: medium;">một mê lộ mở ra dịu dàng, <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background: white;">
<span lang="VI" style="font-size: medium;">khi người bảo “em như không khí của anh”<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background: white;">
<span lang="VI" style="font-size: medium;">mùa ấy vĩnh viễn là có thật<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background: white;">
<span lang="VI" style="font-size: medium;">ai đi theo tiếng gọi của mịt mùng<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background: white;">
<span style="font-size: medium;"><br /></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background: white;">
<span lang="VI" style="font-size: medium;">bạn đổi màu theo những ví von<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background: white;">
<span style="font-size: medium;"><span lang="VI">mỗi bước mỗi nhạt nhòa hình dáng</span><span lang="VI" style="mso-ansi-language: VI;"><o:p></o:p></span></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background: white;">
<span style="font-size: medium;"><br /></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background: white;">
<span style="font-size: medium;"><br /></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background: white;">
<br /></div>
<span lang="VI" style="font-family: "times new roman" , "serif"; font-size: 20.0pt;"><br clear="all" style="page-break-before: always;" />
</span>
<br />
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI" style="font-size: 20.0pt; mso-ansi-language: VI; mso-bidi-font-size: 14.0pt;">một giao thừa nào<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI">một dòng chuông vỗ sóng<span style="mso-spacerun: yes;"> </span><o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI">hoa trổ rộ trên không<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI">họ tuôn qua cửa bạc<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI">phía họ không thở dài<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI">phía họ không cười héo<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI">và xênh xang sẵn chỗ cho người<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI">em ngồi cắn móng tay<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI">dỗ cho nguôi nỗi gió<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI">không làm sao buông bỏ<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI">chim từ biệt quay về<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI">hót gọi một xa xôi<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI">cửa bạc khép dần rồi<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI">họ sang trời ca hát <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI">gió lấp, chỗ trống người<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI">chỗ trống người, gió lấp <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<span lang="VI" style="font-family: "times new roman" , "serif"; font-size: 18.0pt;"><br clear="all" style="page-break-before: always;" />
</span>
<br />
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI" style="font-size: 18.0pt; mso-ansi-language: VI; mso-bidi-font-size: 12.0pt;">chiều đông ở ngã tư Sương<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI" style="mso-ansi-language: VI;">hàng cây xuống
tóc<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI" style="mso-ansi-language: VI;">những con đường biếng
nhác cắt qua nhau <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI" style="mso-ansi-language: VI;">gánh chè rong oằn
nặng d</span><span lang="EN-AU" style="mso-ansi-language: EN-AU;">ả</span><span lang="VI" style="mso-ansi-language: VI;">i chuông chiều<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI" style="mso-ansi-language: VI;">gió mùa qua sông
cơn nữa<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI" style="mso-ansi-language: VI;">những con t<a href="https://www.blogger.com/null" style="mso-comment-date: 20170313T1353; mso-comment-reference: N_1;">ắc kè</a></span><span class="MsoCommentReference"><span style="font-size: 8.0pt;"><span style="mso-special-character: comment;"> </span></span></span><span lang="VI" style="mso-ansi-language: VI;"> hoa <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI" style="mso-ansi-language: VI;">xám theo gió mùa
xám<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI" style="mso-ansi-language: VI;">mái ngói xo ro
dưới chân chim <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI" style="mso-ansi-language: VI;">giày đỏ bỏ đi<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI" style="mso-ansi-language: VI;">áo xanh biền biệt<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI" style="mso-ansi-language: VI;">mắt nâu cũng bợt
bạt mưa phùn <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI" style="mso-ansi-language: VI;">trên vách kính
cửa hiệu dày hơi nước<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI" style="mso-ansi-language: VI;">một bàn tay bé
xíu kh</span><span lang="EN-AU" style="mso-ansi-language: EN-AU;">ỏa</span><span lang="EN-AU" style="mso-ansi-language: VI;"> </span><span lang="VI" style="mso-ansi-language: VI;">đục mờ<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI" style="mso-ansi-language: VI;">họ xếp hàng chờ
tái sinh trong tiếng cười nói trẻ thơ<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background: white; mso-margin-bottom-alt: auto; mso-margin-top-alt: auto;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="background: white; mso-margin-bottom-alt: auto; mso-margin-top-alt: auto;">
<br /></div>
<span style="font-family: "times new roman" , "serif"; font-size: 18.0pt;"><br clear="all" style="page-break-before: always;" />
</span>
<br />
<div class="MsoNormal" style="background: white; mso-margin-bottom-alt: auto; mso-margin-top-alt: auto;">
<span lang="VI" style="font-size: 18.0pt; mso-ansi-language: VI; mso-bidi-font-size: 12.0pt;">con mèo cào rách vỏ giấc mơ<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background: white;">
<span lang="VI" style="mso-ansi-language: VI;"><br /></span>
<span lang="VI" style="mso-ansi-language: VI;">túa ra những người nửa mặt <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background: white;">
<span lang="VI" style="mso-ansi-language: VI;">mấy sông nửa dòng <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background: white;">
<span lang="VI" style="mso-ansi-language: VI;">sau bàn giấy một mặt trời tiều tụy<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background: white;">
<span lang="VI" style="mso-ansi-language: VI;">rượu chưa chảy đã thiu<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background: white;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="background: white;">
<span lang="VI" style="mso-ansi-language: VI;">những lời câm lặng trổ bông<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background: white;">
<span lang="VI" style="mso-ansi-language: VI;">dấu triện đỏ mang tới lời chia tay <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background: white;">
<span lang="VI" style="mso-ansi-language: VI;">nhoi nhói<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background: white;">
<span lang="VI" style="mso-ansi-language: VI;">mười ba năm rụng cánh trong đêm<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background: white;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="background: white;">
<span lang="VI" style="mso-ansi-language: VI;">nhánh tóc cháy lan vòm cây <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background: white;">
<span lang="VI" style="mso-ansi-language: VI;">chuồn chuồn kim may kín ngôi nhà cổ<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background: white;">
<span lang="VI" style="mso-ansi-language: VI;">tình cũ ngồi lau con tim gỉ sét<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background: white;">
<span lang="VI" style="mso-ansi-language: VI;">nửa mặt kia lẩn khuất trong đêm<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background: white;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="background: white;">
<span lang="VI" style="mso-ansi-language: VI;">tôi nhiều không đếm được<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background: white;">
<span lang="VI" style="mso-ansi-language: VI;">những phiên bản ngây ngơ<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background: white;">
<span lang="VI" style="mso-ansi-language: VI;">đuổi theo ngọn đèn trên cánh máy bay<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background: white;">
<span lang="VI" style="mso-ansi-language: VI;">bươn theo d</span><span lang="EN-AU" style="mso-ansi-language: EN-AU;">ả</span><span lang="VI" style="mso-ansi-language: VI;">i khói tàu <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background: white;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="background: white;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<span lang="VI" style="font-family: "times new roman" , "serif"; font-size: 16.0pt;"><br clear="all" style="page-break-before: always;" />
</span>
<br />
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI" style="font-size: 16.0pt; mso-ansi-language: VI; mso-bidi-font-size: 12.0pt;">khoảng cách trong khoảng cách<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal">
<i style="mso-bidi-font-style: normal;"><span lang="VI" style="mso-ansi-language: VI; mso-bidi-font-size: 14.0pt;">(Cho Quế Chảnh)<o:p></o:p></span></i></div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI" style="font-size: 14.0pt; mso-ansi-language: VI;">bầy tin nhắn bay đêm<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI" style="font-size: 14.0pt; mso-ansi-language: VI;">rót mật vào điện thoại em<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI" style="font-size: 14.0pt; mso-ansi-language: VI;">vời vợi giấu sau đôi cánh ánh kim<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI" style="font-size: 14.0pt; mso-ansi-language: VI;">cột cây số bị mang ra làm cớ<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI" style="font-size: 14.0pt; mso-ansi-language: VI;">“chúng đưa anh tới xứ Xa Xôi”<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI" style="font-size: 14.0pt; mso-ansi-language: VI;">em quên giữa nụ hôn <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI" style="font-size: 14.0pt; mso-ansi-language: VI;"><span style="mso-tab-count: 1;"> </span>là những điều chưa nói<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI" style="font-size: 14.0pt; mso-ansi-language: VI;">giữa hai làn da, <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI" style="font-size: 14.0pt; mso-ansi-language: VI;"><span style="mso-tab-count: 1;"> </span>là bóng tối<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI" style="font-size: 14.0pt; mso-ansi-language: VI;">và cơn cảm nắng năm xưa<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI" style="font-size: 14.0pt; mso-ansi-language: VI;">cái thở dài không cơn cớ<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI" style="font-size: 14.0pt; mso-ansi-language: VI;">chảy thành dòng ở giữa<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI" style="font-size: 14.0pt; mso-ansi-language: VI;">và ý nghĩ trong anh<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI" style="font-size: 14.0pt; mso-ansi-language: VI;">hái bao lượt vẫn xanh<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI" style="font-size: 14.0pt; mso-ansi-language: VI;">ngọn ngọn vươn mình phía khác<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI" style="font-size: 14.0pt; mso-ansi-language: VI;">những bầy tin bay đêm ướt mật<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI" style="font-size: 14.0pt; mso-ansi-language: VI;">nhủ rằng xa chỉ bằng tích tắc<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI" style="font-size: 14.0pt; mso-ansi-language: VI;">bằng khoảng cách thiêu thân đến ngọn đèn<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="background: white;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="background: white;">
<br /></div>
<span lang="VI" style="font-family: "times new roman" , "serif"; font-size: 16.0pt;"><br clear="all" style="page-break-before: always;" />
</span>
<br />
<div class="MsoNormal" style="background: white;">
<span lang="VI" style="font-size: 16.0pt; mso-ansi-language: VI; mso-bidi-font-size: 12.0pt;">ngụ ngôn mùa tưởng ra
hoa<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background: white;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="background: white;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="background: white;">
<span lang="VI" style="mso-ansi-language: VI;">núi tan chảy vào lòng cỏ<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background: white;">
<span lang="VI" style="mso-ansi-language: VI;">cỏ nghĩ mình đã gần chạm đến mây<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background: white;">
<span lang="VI" style="mso-ansi-language: VI;">mùa thu dài bằng lời hứa<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background: white;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="background: white;">
<span lang="VI" style="mso-ansi-language: VI;">ngọn đèn <a href="https://www.blogger.com/null" style="mso-comment-date: 20170331T1042; mso-comment-reference: N_2;">tin</a></span><span class="MsoCommentReference"><span style="mso-special-character: comment;"> </span></span><span lang="VI" style="mso-ansi-language: VI;"> mình không bao giờ tắt<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background: white;">
<span lang="VI" style="mso-ansi-language: VI;">thơ xuống đường ngâm nga đuổi giặc <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background: white;">
<span lang="VI" style="mso-ansi-language: VI;">muôn năm hiện dáng vóc trong gương<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background: white;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="background: white;">
<span lang="VI" style="mso-ansi-language: VI;">buổi phấn hoa huyễn tưởng bay đầy đất<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background: white;">
<span lang="VI" style="mso-ansi-language: VI;">tượng ngại mình che khuất bầu trời<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background: white;">
<span lang="VI" style="mso-ansi-language: VI;">trẻ đòi hái bom đạn ra chơi<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background: white;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="background: white;">
<span lang="VI" style="mso-ansi-language: VI;">huyễn tưởng ra hoa, <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background: white;">
<span lang="VI" style="mso-ansi-language: VI;">những cái tên gọi vào xa lạ<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background: white;">
<span lang="VI" style="mso-ansi-language: VI;">người thôi hồi ức <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background: white;">
<span lang="VI" style="mso-ansi-language: VI;">trong veo như trẻ nít, khóc cười <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background: white;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<span lang="VI" style="color: black; font-family: "arial" , "sans-serif"; font-size: 18.0pt;"><br clear="all" style="page-break-before: always;" />
</span>
<br />
<div class="MsoNormal" style="background: white; mso-margin-bottom-alt: auto; mso-margin-top-alt: auto;">
<span lang="VI" style="color: black; font-family: "arial" , "sans-serif"; font-size: 18.0pt;">căn cước<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background: white;">
<span lang="VI" style="mso-ansi-language: VI;"><br /></span>
<span lang="VI" style="mso-ansi-language: VI;">nguyên quán: phù sa<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background: white;">
<span lang="VI" style="mso-ansi-language: VI;">mẹ giấu cuống rốn dưới chân cây đước<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background: white;">
<span lang="VI" style="mso-ansi-language: VI;">giọt nước mắt đầu tiên phát sáng dưới trăng<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background: white;">
<span lang="VI" style="mso-ansi-language: VI;">nước tràn bờ sau tiếng khóc <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background: white;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="background: white;">
<span lang="VI" style="mso-ansi-language: VI;">đứa trẻ lên ba cời que lên mặt sông gọi những ngôi sao thắp lên <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background: white;">
<span lang="VI" style="mso-ansi-language: VI;">thuộc làu quyền năng của mình<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background: white;">
<span lang="VI" style="mso-ansi-language: VI;">biết gửi cười vào sông cho cái cười bội phần lấp lánh<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background: white;">
<span lang="VI" style="mso-ansi-language: VI;">gửi sông lời thì thầm, đến biển còn vang<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background: white;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="background: white;">
<span lang="VI" style="mso-ansi-language: VI;">trồng một cây cam, trái mặn<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background: white;">
<span lang="VI" style="mso-ansi-language: VI;">cấy một dây trầu, lá mặn<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background: white;">
<span lang="VI" style="mso-ansi-language: VI;">mặn hạt chữ đầu đời gieo lên giấy trắng<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background: white;">
<span lang="VI" style="mso-ansi-language: VI;">chỉ nước mắt ngọt lừ<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background: white;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="background: white;">
<span lang="VI" style="mso-ansi-language: VI;">kết thành từ bao tinh thể muối<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background: white;">
<span lang="VI" style="mso-ansi-language: VI;">đứa trẻ miền sông<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background: white;">
<span lang="VI" style="mso-ansi-language: VI;">lăn hoa tay lên <span style="mso-spacerun: yes;"> </span>bùn<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background: white;">
<span lang="VI" style="mso-ansi-language: VI;">cắm bộ rễ vào phù sa thao thiết<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background: white;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="background: white;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="background: white;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="background: white;">
<br /></div>
<span style="color: black; font-family: "times new roman" , "serif"; font-size: 18.0pt;"><br clear="all" style="page-break-before: always;" />
</span>
<br />
<div class="MsoNormal" style="background: white;">
<span style="color: black; font-size: 18.0pt;">sớm nhẹ</span><span style="color: black; font-size: 9.5pt;"><o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background: white;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="background: white;">
<span style="color: black; font-size: 13.0pt;">có mơ chẳng nhớ mơ gì<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background: white;">
<span style="color: black; font-size: 13.0pt;">hơi thở mùa thu</span><span lang="VI" style="color: black; font-size: 13.0pt;"> mờ</span><span style="color: black; font-size: 13.0pt;"> sau gáy<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background: white;">
<span style="color: black; font-size: 13.0pt;">ý nghĩ tựa sao rơi</span><span lang="VI" style="color: black; font-size: 13.0pt;"><o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background: white;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="background: white;">
<span style="color: black; font-size: 13.0pt;">bên hiên chim sáo rỉa lông<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background: white;">
<span style="color: black; font-size: 13.0pt;">rồi theo chiếc lồng bay mất<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background: white;">
<span style="color: black; font-size: 13.0pt;">sớm nhẹ không xóa được dấu chim<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background: white;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="background: white;">
<span style="color: black; font-size: 13.0pt;">tình </span><span lang="VI" style="color: black; font-size: 13.0pt;">rón rén ra </span><span style="color: black; font-size: 13.0pt;">về<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background: white;">
<span style="color: black; font-size: 13.0pt;">tóc mấy sợi </span><span lang="VI" style="color: black; font-size: 13.0pt;">gieo mình vào cỏ<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background: white;">
<span style="color: black; font-size: 13.0pt;">cúc nhẹ ngực không sao </span><span lang="VI" style="color: black; font-size: 13.0pt;">cài kín gió</span><span style="color: black; font-size: 13.0pt;"><o:p></o:p></span></div>
<div style="mso-element: comment-list;">
<!--[if !supportAnnotations]-->
<br />
<hr align="left" class="msocomoff" size="1" width="33%" />
<!--[endif]-->
<br />
<div style="mso-element: comment;">
<!--[if !supportAnnotations]-->
<br />
<div class="msocomtxt" id="_com_1" language="JavaScript">
<!--[endif]--><span style="mso-comment-author: None;"><!--[if !supportAnnotations]--><a href="https://www.blogger.com/null" name="_msocom_1"></a><!--[endif]--></span>
<br />
<div class="MsoCommentText">
<br /></div>
</div>
</div>
</div>
sau rienghttp://www.blogger.com/profile/07110030620389683975noreply@blogger.com3tag:blogger.com,1999:blog-3857765013925711722.post-82879211714959681042019-01-24T00:10:00.002-08:002019-01-24T00:10:23.209-08:00Nghệ thuật sống sót<br />
<div class="MsoNormal">
<i style="mso-bidi-font-style: normal;"><span lang="VI" style="mso-ansi-language: VI;">(Địa phủ phát hành cho những linh hồn lỡ lấy vé đầu
thai làm người Kỳ Cục)<o:p></o:p></span></i></div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI" style="mso-ansi-language: VI;">1. Nói chuyện ăn
trước, bởi có thực mới giựt được tùm lum. Ở Kỳ Cục, không ăn thì chết đói, ăn
thì bạn sẽ ăn hải sản ướp phân u rê, phở nhồi phộc môn, cá khô tưới thuốc sâu, gạo
tẩm thuốc chống mọt, thịt heo thấm đượm chất tạo nạc, rau xanh tưới dầu nhớt
siêu mướt, xưởng tương ớt làm ở chuồng gà, khô bò sản xuất trong nhà máy nhựa,
rượu chỉ từ nước lã hòa với cục men nước Lọa. Chỉ còn cách sắm miếng đất, tự trồng
mà ăn, nhưng nhiều khả năng sống không yên với hàng xóm, họ nghĩ bạn đang nuôi
sâu bọ phá vườn ruộng họ. Nói chung, đằng nào thì bạn cũng quay lại địa phủ sớm,
không nên mang hành lý chi nhiều.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI" style="mso-ansi-language: VI;"><br /></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI" style="mso-ansi-language: VI;">2. Giờ tới chuyện
học. Không đi học bạn dốt là cái chắc, mà đi học thì nhiều khả năng bị cô giáo
mẫu giáo giẫm đạp như thiên hạ giặt mùng mền đón Tết, không thì bị buộc dây vô
góc phòng để khỏi chạy lung tung xèng ảnh hưởng việc lướt fây búc của các cô.
Nói chung, ở tuổi đó bạn không có đường đỡ, hên/xui thôi. Lên cấp một, bạn cứ
chơi trong lớp, đừng ra sân trường chạy nhảy tránh xe hơi hiệu trưởng tông vô.
Ngồi trong lớp tốt nhất ngồi im như tượng, bởi lỡ gây lỗi vặt, cô giáo bạn có
thể hoặc đích thân hoặc lệnh cho bạn học tát bạn xéo mỏ rớt răng mắt sụt xuống
hai mi li mét so với vị trí ban đầu. Nhưng nói đi cũng phải nói lại, Nọ cũng
còn nhiều thầy cô giáo lương tâm tốt ròng tấm lòng tốt mịt, và một lần nữa phải
nhắc lại, mọi thứ nằm trong hai chữ: hên/xui.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI" style="mso-ansi-language: VI;"><br /></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI" style="mso-ansi-language: VI;">3. Tai nạn, nó có
thể ở khắp mọi nơi ở cái xứ sở bạn sắp đầu thai. Tai nạn vì xe cộ là bèo quá rồi,
ngày nào không có một đoàn sứt đầu mẻ trán kéo xuống địa phủ. Giờ người ta còn
đuối nước trên những con đường nội thành sau mưa, té hàng rào rì sọt trong lúc
leo qua đó ra bãi biển vớt rong về nấu canh, thậm chí ngồi trong nhà gạch trùm
mền với vợ (hoặc chồng), bạn cũng gặp nguy vì đập nhân tạo trên núi vỡ gây lũ
quét cùng đá lở. À, nhắc tới đập, bạn đừng quên đập thủy điện lủ khủ ở Kỳ Cục,
tốt nhất đừng sống ở hạ nguồn. Nhưng thượng nguồn thì toàn núi đá, bạn nên học
khỉ cách trèo cây hái trái mà sống. Và sống được hay không tùy vào lâm tặc. Nói
chung cũng hên xui.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI" style="mso-ansi-language: VI;"><br /></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI" style="mso-ansi-language: VI;">4. Làm dân cày
thì nghèo, nhưng làm quan khổ lắm, phải nuôi heo, chăn bò, bán chuối chiên để
xây biệt phủ dát vàng. Để kiếm khoản tiền ngoài lương cho vợ ăn sáng bên Sing,
con đi Dubai làm tóc, quan phải làm lụng sút móng chớ không phải vừa, nhưng đây
là vinh hạnh lớn, bạn nếu mắc kiếp dân cày thì muốn cũng không được. <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI" style="mso-ansi-language: VI;">Nói chung, u uất
là một khổ nạn riêng dành cho dân cày Kỳ Cục, nhưng tỉ lệ bạn cầm vé đầu thai
vô nhà ấy rất cao. Hãy học thiền ngay. Thiền sẽ giúp bạn không ức hộc máu mà đi
chầu Diêm chúa sớm, bởi miếng đất ở gần trăm năm bỗng dưng bị thu hồi, ruộng
đang mần bị lấy làm sân gofl, biển đang tắm bị rì sọt bao dí, đường đang đi họ
dựng trạm thu phí. Nói chung, mần dân, nếu hông tức bể phổi thì cũng nổi khùng
thôi. Chia buồn với bạn !<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI" style="mso-ansi-language: VI;"><br /></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI" style="mso-ansi-language: VI;">5. Chuyện bạn sống
chung với đồ giả là không tránh khỏi. Heo giả thịt bò, cao su giả khô mực, đường
bê tông cốt tre giả cốt thép, tham quan giả thanh liêm, con bạc giả cảnh sát, kẻ
thù kế bên nhà giả làm bạn hiền kêu cho mượn tiền rồi lấy đất xiết nợ. Ở xứ xài
đồ giả riết quen, không chịu được đồ thiệt nên xu hướng phá tanh bành xí bẹ ra
để làm giả lại. Bạn phải làm quen, đừng có buồn quá đi mua thuốc chuột tự tử,
nhằm chai thuốc giả ngoài nước sông ra không có cái chất khỉ khô gì. <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI" style="mso-ansi-language: VI;">Sống sót ở xứ Kỳ
Cục, dĩ nhiên không chỉ phụ thuộc vào năm điều cốt yếu kể trên đây, nó còn tùy
thuộc vào bạn là ai, bạn sống ở đâu. Thí dụ như bạn sống nhà lầu có nguy cơ
cháy không đường chạy, còn sống gầm cầu thì ai biết cây cầu cốt sắt hay cốt cây
sậy. Bạn đau bụng gió bác sĩ cắt nhầm cái thận, còn bạn mạnh cùi cụi chẳng bịnh
gì thì một cú lọt ống cống (họ quên đậy nắp) cũng thành Bảy Cụt như chơi. Nên
bí quyết đắt giá nằm trong hai chữ : hên/xui. Hai chữ đó quyết định sống còn
thành bại của bạn, và hưởng dương hay hưởng thọ cũng do nó mà nên. <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI" style="mso-ansi-language: VI;">Nên chúc bạn may
mắn với cuộc đi lành ít dữ nhiều này. Hãy nhớ cánh cổng địa phủ lúc nào cũng
chào đón bạn quay trở lại.<o:p></o:p></span></div>
<br />sau rienghttp://www.blogger.com/profile/07110030620389683975noreply@blogger.com5tag:blogger.com,1999:blog-3857765013925711722.post-86351003817602225862018-10-20T02:04:00.005-07:002018-10-20T02:08:41.990-07:00Múa lửa<br />
<span style="font-size: x-large;">Nhân dịp cố định một đám mây, 9h30 ngày 24/10, Tư tui có hiện hình ký sách tặng bạn đọc ở đường sách Nguyễn Văn Bình. Ký thôi, không nói. Nhưng chắc có cười cười.</span><br />
<span style="font-size: x-large;"><br /></span>
<span style="font-size: x-large;">Bà con có nhu cầu thì thoa kem chống nắng đến chơi ha. </span><br />
<span style="font-size: x-large;"><br /></span>
<span style="font-size: x-large;"><br /></span>
<span style="font-size: x-large;"><br /></span>sau rienghttp://www.blogger.com/profile/07110030620389683975noreply@blogger.com4tag:blogger.com,1999:blog-3857765013925711722.post-76530481108664468062018-10-07T23:28:00.003-07:002018-10-07T23:28:44.407-07:00những người mơ những người mê<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEg73kBzsGIa8uJsizZekcgJosrYcjkC04DFXpsOMUNwc-GX_rezTmVELknflI3gXrDKtE63x7WYjZrSykSi_7S1nTLhG3DyuaH-tnF3Ptl4s0JLtV56HfvUQecL3ETQJgdwvCEKXcUOkaA/s1600/20181008_130852%255B1%255D.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" data-original-height="1200" data-original-width="1600" height="300" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEg73kBzsGIa8uJsizZekcgJosrYcjkC04DFXpsOMUNwc-GX_rezTmVELknflI3gXrDKtE63x7WYjZrSykSi_7S1nTLhG3DyuaH-tnF3Ptl4s0JLtV56HfvUQecL3ETQJgdwvCEKXcUOkaA/s400/20181008_130852%255B1%255D.jpg" width="400" /></a></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<br /></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<br /></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: left;">
Sách đã ra lò. Bạn có thể đặt sách ở <a href="https://www.sachkhaitam.com/sach-khai-tam-tuyen-chon/co-dinh-mot-dam-may">https://www.sachkhaitam.com/sach-khai-tam-tuyen-chon/co-dinh-mot-dam-may</a></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: left;">
<br /></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: left;">
Hoặc ở đây <a href="http://nhasachphuongnam.com/co-dinh-mot-dam-may-p106861.html">http://nhasachphuongnam.com/co-dinh-mot-dam-may-p106861.html</a></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: left;">
<br /></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: left;">
Hoặc chờ ít lâu nữa sách nhón chân đứng ngoài quầy.</div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: left;">
<br /></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: left;">
<br /></div>
<span id="goog_193222107"></span><span id="goog_193222108"></span>sau rienghttp://www.blogger.com/profile/07110030620389683975noreply@blogger.com2tag:blogger.com,1999:blog-3857765013925711722.post-1223701195131884512018-09-24T19:57:00.004-07:002018-09-24T19:57:56.554-07:00theo dấu những mê <div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgU7mnlrGGkg58SPV37ZOPhk-z-OyeTOTVx5UGsvrutXSpHATBozZjfP62Dz2sr7kLeqEp61AoMdvC78pn-X8DyurZfp6wlgnkTfO4HDiAqkGVJGqKOK62cNFEOK3DMjEqChtJ50mCyMJA/s1600/biasach.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" data-original-height="854" data-original-width="1280" height="425" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgU7mnlrGGkg58SPV37ZOPhk-z-OyeTOTVx5UGsvrutXSpHATBozZjfP62Dz2sr7kLeqEp61AoMdvC78pn-X8DyurZfp6wlgnkTfO4HDiAqkGVJGqKOK62cNFEOK3DMjEqChtJ50mCyMJA/s640/biasach.jpg" width="640" /></a></div>
<br />
<br />
<br />
<span style="font-size: large;">Sẽ ra quầy sau 20 ngày nữa. Nhưng bạn đọc có thể đặt sách ở <a href="http://phanbook.vn/">phanbook.vn</a>, vào cuối tuần sau. </span>sau rienghttp://www.blogger.com/profile/07110030620389683975noreply@blogger.com10tag:blogger.com,1999:blog-3857765013925711722.post-80699331841282590152018-05-23T01:33:00.001-07:002018-05-23T01:34:23.830-07:00Trong lúc chờ xa xôi ra quầy sách<br />
Bạn có thể đón em nó về từ đây,<br />
<br />
<a href="https://www.sachkhaitam.com/van-hoc-viet-nam/goi-xa-xoi">https://www.sachkhaitam.com/van-hoc-viet-nam/goi-xa-xoi</a><br />
<br />
hoặc ở đây :<br />
<br />
<a href="https://www.facebook.com/sachtaodan/">https://www.facebook.com/sachtaodan/</a><br />
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhLjMq-2EfoSXrrGt0XW8vRGQOqKCfmBVq-VpwREKXZ0wAJBkOP-XQZo1hS6UxA3fV_7dG5rjSzr9ujfDhcKF6TTqMgR3x0hIav5y-6FHiDYU88xt5c0iFazUOCXeqVYMQa-QkelPw4uJs/s1600/20180523_153011.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" data-original-height="1200" data-original-width="1600" height="300" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhLjMq-2EfoSXrrGt0XW8vRGQOqKCfmBVq-VpwREKXZ0wAJBkOP-XQZo1hS6UxA3fV_7dG5rjSzr9ujfDhcKF6TTqMgR3x0hIav5y-6FHiDYU88xt5c0iFazUOCXeqVYMQa-QkelPw4uJs/s400/20180523_153011.jpg" width="400" /></a></div>
<br />
<br />sau rienghttp://www.blogger.com/profile/07110030620389683975noreply@blogger.com4tag:blogger.com,1999:blog-3857765013925711722.post-55825782078986002042018-05-20T19:03:00.001-07:002018-05-20T19:34:19.669-07:00Vỏ dâm thư, ruột tâm thư :(<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEj92aBA3YO6SofDosHPaO9NSfSHxu_qo5odL8zWy9gbXAG_BnnNj52Q_mJsrhxt3IR-hIHyGb8qPLbTXOFs5FcA5gF5kFmnhyphenhyphen9gVS2PhLlCkzQRrfYKkFAuubLbZ2LcIvcKUDWYCKEezI8/s1600/0001.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" data-original-height="663" data-original-width="1600" height="264" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEj92aBA3YO6SofDosHPaO9NSfSHxu_qo5odL8zWy9gbXAG_BnnNj52Q_mJsrhxt3IR-hIHyGb8qPLbTXOFs5FcA5gF5kFmnhyphenhyphen9gVS2PhLlCkzQRrfYKkFAuubLbZ2LcIvcKUDWYCKEezI8/s640/0001.jpg" width="640" /></a></div>
<br />
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI" style="font-size: 16.0pt; mso-ansi-language: VI; mso-bidi-font-size: 12.0pt;"><br /></span>
<span lang="VI" style="font-size: 16.0pt; mso-ansi-language: VI; mso-bidi-font-size: 12.0pt;"><br /></span>
<span lang="VI" style="font-size: 16.0pt; mso-ansi-language: VI; mso-bidi-font-size: 12.0pt;">khoảng cách trong khoảng cách<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal">
<i style="mso-bidi-font-style: normal;"><span lang="VI" style="mso-ansi-language: VI; mso-bidi-font-size: 14.0pt;">(Cho Quế Chảnh)<o:p></o:p></span></i></div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI" style="font-size: 14.0pt; mso-ansi-language: VI;">bầy tin nhắn bay đêm<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI" style="font-size: 14.0pt; mso-ansi-language: VI;">rót mật vào điện thoại em<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI" style="font-size: 14.0pt; mso-ansi-language: VI;">vời vợi giấu sau đôi cánh ánh kim<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI" style="font-size: 14.0pt; mso-ansi-language: VI;">cột cây số bị mang ra làm cớ<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI" style="font-size: 14.0pt; mso-ansi-language: VI;">“chúng đưa anh tới xứ Xa Xôi”<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI" style="font-size: 14.0pt; mso-ansi-language: VI;">em quên giữa nụ hôn <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI" style="font-size: 14.0pt; mso-ansi-language: VI;"><span style="mso-tab-count: 1;"> </span>là những điều chưa nói<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI" style="font-size: 14.0pt; mso-ansi-language: VI;">giữa hai làn da, <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI" style="font-size: 14.0pt; mso-ansi-language: VI;"><span style="mso-tab-count: 1;"> </span>là bóng tối<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI" style="font-size: 14.0pt; mso-ansi-language: VI;">và cơn cảm nắng năm xưa<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI" style="font-size: 14.0pt; mso-ansi-language: VI;">cái thở dài không cơn cớ<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI" style="font-size: 14.0pt; mso-ansi-language: VI;">chảy thành dòng ở giữa<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI" style="font-size: 14.0pt; mso-ansi-language: VI;">và ý nghĩ trong anh<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI" style="font-size: 14.0pt; mso-ansi-language: VI;">hái bao lượt vẫn xanh<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI" style="font-size: 14.0pt; mso-ansi-language: VI;">những ngọn vươn mình phía khác<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI" style="font-size: 14.0pt; mso-ansi-language: VI;">những bầy tin bay đêm ướt mật<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI" style="font-size: 14.0pt; mso-ansi-language: VI;">nhủ rằng xa chỉ bằng tích tắc<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI" style="font-size: 14.0pt; mso-ansi-language: VI;">bằng khoảng cách thiêu thân<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI" style="font-size: 14.0pt; mso-ansi-language: VI;"><span style="mso-tab-count: 3;"> </span><span style="mso-spacerun: yes;"> </span><span style="mso-tab-count: 1;"> </span>đến
ngọn đèn<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="background: white;">
<br /></div>
<br />sau rienghttp://www.blogger.com/profile/07110030620389683975noreply@blogger.com2tag:blogger.com,1999:blog-3857765013925711722.post-3856255657735415352018-05-18T00:11:00.001-07:002018-05-18T00:11:06.529-07:00Bởi gọi xa xôi mà tròn năm mới thành <div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjlabkFXqRJTbd6LU-bljlXbLhuT2P3Aonis7ITb4uDB6WIDQ0egjXQ9KNYEue5Y4qppdWh3wY1ClH7kYVCa3clDrqiE6rguSXWfrgO3twOtOvEgLibnLrRDu45ppsC3eeaYI8jEkSXgqw/s1600/20180517_145604.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" data-original-height="1600" data-original-width="1600" height="320" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjlabkFXqRJTbd6LU-bljlXbLhuT2P3Aonis7ITb4uDB6WIDQ0egjXQ9KNYEue5Y4qppdWh3wY1ClH7kYVCa3clDrqiE6rguSXWfrgO3twOtOvEgLibnLrRDu45ppsC3eeaYI8jEkSXgqw/s320/20180517_145604.jpg" width="320" /></a></div>
<br />sau rienghttp://www.blogger.com/profile/07110030620389683975noreply@blogger.com7tag:blogger.com,1999:blog-3857765013925711722.post-18231191647391067032018-02-12T19:27:00.003-08:002018-02-12T19:30:08.615-08:00Hành lý hư vô<div class="MsoNormal">
<span lang="VI"><span style="font-size: large;">Cả khi xe chuyển
bánh rồi bạn vẫn còn kinh ngạc, thì ra chỉ cần chừng này thứ mang theo. Chục
ngoài bộ quần áo, mùng mền, đôi gối, vài
cái khăn choàng cổ. Mà cũng không chắc chúng cần thiết với mình. <o:p></o:p></span></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI"><span style="font-size: large;"><br /></span></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI"><span style="font-size: large;">Có quá nhiều thứ
để nhìn nhận lại trước và trong những cuộc chia tay, như cái chị khóc mếu kia
chưa chắc sẽ nhớ về bạn nhiều hơn người vẻ như tỉnh bơ cà rỡn (nuốt trộng nỗi
buồn vào lòng vốn là chuyện chẳng dễ gì), hay đằng sau câu “sẽ gọi điện thường
xuyên” là một rừng lừa phỉnh bởi mai đây hít thở thứ không khí khác, sẽ chẳng còn
gì chung để chia sẻ cho nhau. Và xứ sở bạn tưởng như đậm đặc trong từng tế bào
máu, không sống nổi nếu thiếu vắng, ngay khi rời đi đã có nơi chốn mới thay vào.
<o:p></o:p></span></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI"><span style="font-size: large;"><br /></span></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI"><span style="font-size: large;">Hiểu cách những mối
quan hệ biến dạng sau mỗi cuộc chuyển dời, nhất là giữa người với người, nhưng sau
vài lần chuyển nhà, đồ đạc mới là thứ khiến bạn ngạc nhiên. Những thứ bạn phục
thuộc vào, như thể chúng là tai, là mắt, là oxy, hóa ra buông bỏ được. Và có thể
buông nhẹ không.<o:p></o:p></span></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI"><span style="font-size: large;"><br /></span></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI"><span style="font-size: large;">Vẫn nhớ lần chuyển
nhà đầu tiên, trước buổi rời đi căng đầu nghĩ coi bao nhiêu thứ cồng kềnh này
xe tải hạng nào, bao xe thì chở hết. Gì cũng muốn mang theo. Sao thiếu được cái
tủ lạnh dành trữ đồ ăn, hay bộ bàn trà, vốn là kỷ vật của bà nội. Kệ sách, với tín
đồ gặm chữ không thể không có. Mớ đồ sứ tinh tế nhặt nhạnh được từ những phiên
chợ cuối năm. Phải nhấc bổng căn nhà lên được bạn cũng không bỏ rơi nó. Trên tường
vách vẫn còn những cây đinh xiêu vẹo được đóng bởi tay của ông chồng quá cố, chục
ngoài cái vạch đánh dấu cuộc nhổ giò của thằng con. <o:p></o:p></span></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI"><span style="font-size: large;"><br /></span></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI"><span style="font-size: large;">“Phải mua giấy
dán tường che hết chỗ tèm lem này mới được”, bà khách đầu tiên tới coi nhà ngay
sau bữa bạn treo bảng reo bán, đã phán luôn khi nhìn thấy những vạch sơn vàng.
Tự tin với mớ vòng vàng xủng xẻng trên người, khách xông vào tận buồng trong,
nói phá luôn cái cửa này cho thoáng gió, bếp kê cao thêm hai cục gạch là vừa, cây
bàng ngoài sân đốn luôn khỏi mất công quét dọn mùa lá rụng. Như thể ngôi nhà đã
thuộc về bà, ngay khi cuộc mua bán còn chưa bắt đầu, mặc cả chưa đến đâu. Trong
giây lát bạn cảm giác mình là khách, đi đứng sẽ sàng, đến bà kia phải mời ngược
lại <i>kìa chị uống nước đi, ngại khỉ khô gì</i>.
Khách về rồi mới dám tin nhà này là nhà mình, trường kỷ bạn đang ngồi nín thở sợ
nó đau đây chính mình đánh đổi từ những buổi dạy thêm khản giọng. <o:p></o:p></span></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI"><span style="font-size: large;"><br /></span></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI"><span style="font-size: large;">Mớ đồ này phải
đánh đổi thanh xuân mới sắm được đó, bạn bảo vậy, khi cuộc chuyển nhà làm hao kiên
nhẫn của mấy chị tới dọn phụ. Chúng cho bạn cảm giác sống, là nôn nao ngay khi
gặp lần đầu, là khắc khoải chờ đón về, là mãn nguyện khi nhìn chúng chễm chệ giữa
nhà. Cho nên cả cái ấm sứt vòi cũng được cưu mang tới cùng. Bạn chứng minh câu
“một lần dọn nhà bằng ba lần cháy” là ứng vào ai đó, không liên quan gì mình. Sau
cuộc chuyển dời bụi là bị bỏ rơi, cùng những góc trần nhà bị ngấm nước, những tờ
nhật báo mục rã.<o:p></o:p></span></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI"><span style="font-size: large;"><br /></span></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI"><span style="font-size: large;">Hồi đó bạn đã qua
bốn mươi, tự hào sống trong một căn nhà tiện nghi, và gặt hái vô số trầm trồ từ
những người khách lần đầu tới chơi, “một mình nuôi con đã giỏi, mà còn sắm sửa
vầy thì không phải giỏi vừa”. Ở giữa những thứ đáng giá khiến cho mình đáng
giá. <o:p></o:p></span></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI"><span style="font-size: large;"><br /></span></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI"><span style="font-size: large;">Mấy khuya mất ngủ
đi lại trong nhà, phát hiện ra đồ đạc tưởng nhiều nhưng góc này, ngách nọ vẫn
trống trơ. Lại phải nghĩ coi sắm thứ gì làm đầy nó. Phải rất lâu sau đó mới nhận
ra bao nhiêu đồ đạc cũng chẳng lấp nổi biển khơi trong lòng.<o:p></o:p></span></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI"><span style="font-size: large;"><br /></span></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI"><span style="font-size: large;">Đó là khi chuyển
nhà cuộc nữa, tới một nơi chốn xa xôi nghĩ thôi đã ngại, muốn hay không cũng phải
bỏ lại mấy món cồng kềnh. Bạn gọi người bán bớt tủ giường, lúc họ tới lấy đi, bạn
chợt nhận ra những khoảng trống không còn đáng sợ. Dễ chịu nữa là khác. Giây
phút hít hà khoảng không gian thoáng đãng trong nhà, bạn bỗng nghĩ về tự do. Mặc
dù ý nghĩ đó dường như không đúng, mớ tủ giường kia cầm tù bạn hồi nào đâu, mà
giờ lại thấy thoải mái như chim sổ lồng.<o:p></o:p></span></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI"><span style="font-size: large;"><br /></span></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI"><span style="font-size: large;">Nhưng phải tới
chuyến đi mà bạn tin là cuối cùng này (đêm qua có một bà già bên xóm ngồi bên bạn
thì thầm, “giờ thì con nhỏ chịu nghỉ ngơi rồi”), bạn mới thật sự nhìn đồ đạc
như một giấc mơ. Cái máy điều hòa bạn không cách nào thiếu nó khi đi qua những
mùa khô sôi nắng, giờ không có bạn vẫn ngủ ngon lành. Và ngủ sâu đến mơ cũng nhẹ không thể chạm vào. Hay cái điện thoại kia, thứ kết nối bạn với thế giới,
dính cứng bạn vào những mối quan hệ vô hình, giờ nằm một xó. Từ bạn đi phần lớn
thời gian nó ngủ lơ mơ vậy, nhưng đôi lúc vẫn rung lên, ngay thời khắc ấy bạn có
thể nhìn thấy kẻ đã đánh thức nó đang tự vỗ vào trán mình kêu “mình mất trí thiệt
rồi, người đã đi mất biệt có gọi cũng chẳng thể nghe”. Chị ta không tiết lộ
thêm gọi bạn để nói chuyện gì. Nhưng chuyện gì thì cũng không ngoài cái sự chị
ta nhớ bạn, và quên chị từng tiễn bạn đi.</span><o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI"><br /></span></div>
<span lang="VI" style="font-family: "times new roman" , serif;"><span style="font-size: large;">Sáng đó trời mưa, người đưa tiễn không đông lắm.
Bạn ngó coi mấy chiếc xe chạy sau mình có chất đầy những hư vô, thứ hành lý duy
nhất bạn có thể mang theo, thứ khiến bạn cảm thấy cần thiết hơn cả những áo
khăn được gói chặt bên mình, cả lúc mục rã đi còn chưa xài tới.</span></span>sau rienghttp://www.blogger.com/profile/07110030620389683975noreply@blogger.com10tag:blogger.com,1999:blog-3857765013925711722.post-54209383878280170282017-11-15T20:09:00.000-08:002017-11-15T23:04:15.538-08:00Trong lúc chờ Gọi xa xôi<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
</div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjXp_kvGbj-Vn1KO9cojG69-udwuptB4ScCg034k3qrtkLDLQmXBpuCfpLD6HcSX3oBIsuUvJKRNdcCLDftBhL84YozY8cNSRMUAXvc37xJWK6NIkKNwUmwEVAPkqADYwH_IB70SbpiQ1k/s1600/nxbtre_thumb_15432017_034311.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" data-original-height="462" data-original-width="300" height="400" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjXp_kvGbj-Vn1KO9cojG69-udwuptB4ScCg034k3qrtkLDLQmXBpuCfpLD6HcSX3oBIsuUvJKRNdcCLDftBhL84YozY8cNSRMUAXvc37xJWK6NIkKNwUmwEVAPkqADYwH_IB70SbpiQ1k/s400/nxbtre_thumb_15432017_034311.jpg" width="258" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEi-jUU-Pd4ZrtaPpjoZMr6DG8-DnkVuNUxr5moJFDSSgSBylv5gl_Zbg_aBJWVok6JV8P3Zih3Db5k47VztaZiGShhs4OYC6HyoQ2LBo11lG9k6DNlS1D276qdaAt56-RjmiyVMnCjQyW8/s1600/nxbtre_thumb_27162017_031628.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" data-original-height="472" data-original-width="300" height="400" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEi-jUU-Pd4ZrtaPpjoZMr6DG8-DnkVuNUxr5moJFDSSgSBylv5gl_Zbg_aBJWVok6JV8P3Zih3Db5k47VztaZiGShhs4OYC6HyoQ2LBo11lG9k6DNlS1D276qdaAt56-RjmiyVMnCjQyW8/s400/nxbtre_thumb_27162017_031628.jpg" width="253" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjjMAVIrPmd2uZOfI4XD7Yzg96v91jdaJe29dw598X3AN7PLJ1n9odIYYQYnZTdfw3n9RSSa9B6JpvYWeAL7ExbfYcBj64fvv97hrYprjvIoJZhHhn5-FSf1f4Y9ZXiMMT_48Ui4C10tSI/s1600/nxbtre_thumb_14232017_112329.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" data-original-height="464" data-original-width="300" height="400" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjjMAVIrPmd2uZOfI4XD7Yzg96v91jdaJe29dw598X3AN7PLJ1n9odIYYQYnZTdfw3n9RSSa9B6JpvYWeAL7ExbfYcBj64fvv97hrYprjvIoJZhHhn5-FSf1f4Y9ZXiMMT_48Ui4C10tSI/s400/nxbtre_thumb_14232017_112329.jpg" width="257" /></a></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<br /></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<span style="color: #990000; font-size: large;">Vài bìa mới...</span></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<br /></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhlXWRmh8yBRNDUv0xzEm1TTo2CNIBDwlIRdUjPCiopbbNjvS-rfVhcrCso-ZKPA9lcXNWhTYg9FZ69_1cizLrxmmRcXcFysUEpqmWmY3Rm5R4r_9vtz50tMmQD8DlbZGI-PWU-Oe_OpRk/s1600/Bia+lam+lai.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" data-original-height="652" data-original-width="948" height="220" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhlXWRmh8yBRNDUv0xzEm1TTo2CNIBDwlIRdUjPCiopbbNjvS-rfVhcrCso-ZKPA9lcXNWhTYg9FZ69_1cizLrxmmRcXcFysUEpqmWmY3Rm5R4r_9vtz50tMmQD8DlbZGI-PWU-Oe_OpRk/s320/Bia+lam+lai.jpg" width="320" /></a></div>
<br />sau rienghttp://www.blogger.com/profile/07110030620389683975noreply@blogger.com7tag:blogger.com,1999:blog-3857765013925711722.post-63285480577148896422017-09-12T00:50:00.000-07:002017-09-12T00:50:20.836-07:00Những biển<div class="MsoNormal">
<span lang="VI" style="font-size: 13.5pt; mso-ansi-language: VI;">Vào buổi sáng của ngày thứ mười hai, khi kéo tấm rèm không thể đoán nổi từng
có màu gì, nhìn mặt trời ủ lửa bên dưới lớp sóng thớ lợ, Nhị tưởng đã ở đây một
trăm lẻ chín năm rồi. <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI" style="font-size: 13.5pt; mso-ansi-language: VI;"><br /></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI" style="font-size: 13.5pt; mso-ansi-language: VI;">Chồng, vẫn chưa ngoi lên thở. <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI" style="font-size: 13.5pt; mso-ansi-language: VI;"><br /></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI" style="font-size: 13.5pt; mso-ansi-language: VI;">“Lại một ngày nữa”, Nhị nghĩ, hít một hơi ở gần cuối dãy hành lang, trước
khi bước ra gieo rắc khí hậu tang thương lên quầy lễ tân, gian sảnh, con đường bên
lề biển rồi chúng nhanh chóng lan khắp bãi Côi, qua những người bán rong dọn
hàng, những chiếc ghe câu lác đác trở về. Thấm hút sạch cái thanh lành, vui
tươi của buổi sáng, Nhị thay gió muối sảng khoái bằng thứ gió oặt bất hạnh. <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI" style="font-size: 13.5pt; mso-ansi-language: VI;"><br /></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI" style="font-size: 13.5pt; mso-ansi-language: VI;">“Chưa thấy gì đâu. Tụi này mà gặp cậu ta là báo cô hay rồi”, một ngư phủ ẩn
mặt sau đụn khói thuốc, nói luôn ngay khi Nhị trờ tới. Vẻ như không nghe thấy,
nó nhón chân nhìn vô lòng ghe, như chồng đang rúc trốn dưới hầm nước đá đầy vãy
cá, hay ém mình giữa nùi áo xống phía ca bin. <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI" style="font-size: 13.5pt; mso-ansi-language: VI;"><br /></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI" style="font-size: 13.5pt; mso-ansi-language: VI;">“Gần chục bữa đâu phải ít, nằm ngoài đó cá cũng rỉa sạch”, tổn thương bởi
cái sự không được tin tưởng, anh ngư phủ xẵng giọng. Hoặc anh ta đã hết chịu nổi
mỗi buổi sáng từ biển trở về, buộc gặp một người đàn bà mà anh không biết nên
nói gì cho phải. Ngoài chửi bậy và phun những chuyện gái trai tục tĩu ra, lưỡi
của một gã ăn đầu sóng không quen uốn mình nói những lời phù phiếm. Mất tích ở
biển nhiều ngày, chỉ có đường chết, vậy thôi.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI" style="font-size: 13.5pt; mso-ansi-language: VI;">“Thì cũng phải thấy đống xương đó mới được chớ”, Nhị nói. <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI" style="font-size: 13.5pt; mso-ansi-language: VI;"><br /></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI" style="font-size: 13.5pt; mso-ansi-language: VI;">Nó coi cái câu rằng chồng giờ chỉ còn bó xương sạch bong là lời an ủi nghe
được, so với mấy dỗ dành kiểu “sống chết có số cả”, “trời kêu phải dạ”, mà người
bãi Côi đắp lên Nhị suốt từ buổi sáng chồng biến mất. Trưa ngày thứ hai, một du
khách đã níu Nhị lại, kể chuyện ngoài quê, thằng em họ chị ta cũng mất tích
theo bè cá trong trận bão. Ba năm nước mắt nguội, cỏ lợp trên mộ gió, ba cái giỗ
vợ con thằng nhỏ bần thần kêu hương hồn trôi giạt ấy về ăn. Một bữa coi tin tức
trên truyền hình phát hiện ra thằng đó vẫn sống nhăn răng, ở tuốt miền Giữa, đứng
cạnh con đàn bà mang bụng chửa lặc lè, mặt thiểu não đứng trước máy quay kêu ca
năm nay hạn dài bầy cừu chết ráo. <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI" style="font-size: 13.5pt; mso-ansi-language: VI;"><br /></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI" style="font-size: 13.5pt; mso-ansi-language: VI;">“Thấy chưa, mất tích đâu có nghĩa là đã chết”, chị nọ nói, giọng hết sức
hài lòng vì đã tưới tắm cho sinh linh vắt không ra nước mắt này một cơn mưa rào
hy vọng. <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI" style="font-size: 13.5pt; mso-ansi-language: VI;"><br /></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI" style="font-size: 13.5pt; mso-ansi-language: VI;">Một cơn giận vô cớ bóp nghẹt Nhị, nó muốn vả vô mặt chị ta, cho vỡ lớp son
phấn trang trí dày cộm kia ra. Giờ thì không thể lờ đi cái ý nghĩ lởn vởn quanh
nó ngay sau buổi chồng chơi sóng, rằng anh ta đang trả đũa chuyện nó thù nghịch
suốt đường đi, bởi món nợ không đòi được, bởi anh đã đưa chiếc xe máy già lạc
vài chục cây số chỉ vì “nghe đằng trước tiếng trống múa lân, tưởng gần”, và lúc
chồng vuốt cổ chân rủ thử coi giường khách sạn có êm không, Nhị đã đạp anh văng
vào vách không chút xót.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI" style="font-size: 13.5pt; mso-ansi-language: VI;"><br /></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI" style="font-size: 13.5pt; mso-ansi-language: VI;">Chồng sửa soạn cho cuộc biến mất ấy ngay trước mặt Nhị, với vẻ hớn hở thường
ngày. Chơi sóng một lúc, chồng trườn lên bãi uống cạn ly nước mía trong tay Nhị,
nói muốn lặn đua với gã nào đó đằng kia, “so với phổi cá của anh thì thằng đó
là đồ bỏ”. Rồi anh hụp khỏi lớp sóng khảm bạc, một tay bịt mũi, như thể bằng
cách đó anh có thể nhịn thở lâu hơn. Ngay trước mặt Nhị. Không quẫy đạp, vùng vẫy.
Chuồi vào đáy biển như đứa trẻ tuôn vào lòng mẹ, như lá rơi về đất. Sóng trải
lên chỗ chồng vừa biến mất không có xoáy hay vết nứt gãy nào. Cả khi không thấy
chồng trồi lên lắc bờm rũ bước, Nhị chẳng chút gợn lo, trong lúc lặn chắc thằng
chả đã di chuyển sang chỗ khác, và lẫn vào đâu đó trong bầy người đang ngụp lặn
trong biển cuối hè. <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI" style="font-size: 13.5pt; mso-ansi-language: VI;"><br /></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI" style="font-size: 13.5pt; mso-ansi-language: VI;">Sau này đội cứu nạn bãi biển cứ dằn vặt Nhị, thấy người không trồi lên mà
cô tỉnh queo, cả buổi rồi mới báo. “Sóng gió như vầy cái xác đâu có nằm một chỗ
mà chờ”, họ nói, khi cho tàu kéo lưới quây bãi. Nhị im lặng, ghì lấy mạn tàu nhìn
mũi dãi cùng những thứ trào ngược từ dạ dày tuôn vào biển. <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI" style="font-size: 13.5pt; mso-ansi-language: VI;"><br /></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI" style="font-size: 13.5pt; mso-ansi-language: VI;">Chồng không theo dấu.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI" style="font-size: 13.5pt; mso-ansi-language: VI;"><br /></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI" style="font-size: 13.5pt; mso-ansi-language: VI;">Ngày xám thứ ba, Nhị trèo lên dốc núi chia cắt bãi Côi với thị trấn phía
bên kia. Nó nhìn lại dãy hàng quán được chằng néo tạm bợ trước bầy ngựa gió
điên dại phi từ biển vào, mấy cái nhà vệ sinh công cộng bị mất cửa, những cây
dương mọc không hàng lối thân xăm chằng chéo những lời thề ước lẫn chửi bới
nhau, miệng cống tuôn bọt trắng lên rảnh cát sẫm màu. Chồng đang núp ở đâu đó,
đắc ý ngó Nhị mắc kẹt trong vũng lửa cuối hè, ý nghĩ đó làm nó tức điên. Với sự
đồng lõa của biển, quá dễ để đào thoát khỏi Nhị, khỏi cái vườn sầu riêng bịnh,
khoản nợ nhà băng. <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI" style="font-size: 13.5pt; mso-ansi-language: VI;"><br /></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI" style="font-size: 13.5pt; mso-ansi-language: VI;">Lặn xuống và biến mất.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI" style="font-size: 13.5pt; mso-ansi-language: VI;"><br /></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI" style="font-size: 13.5pt; mso-ansi-language: VI;">Lần biến mất gần nhất, chồng nhảy xe theo một đoàn xiếc thú ngang qua. một
tuần sau chiếc xe vẽ một con trăn lớn cuộn quanh một con voi buồn thiu rũ vòi mửa
chồng xuống đầu dốc. Đói lả. Nhị nhìn gã đàn ông và cơm hối hả, ngờ rằng anh
không phải nhớ mình mà về, như anh giả lả khi vào đến cửa. Nó cay đắng nhận ra
không thể giữ chân chồng bằng thứ tiểu xảo kiểu như giấu tiền, giấy tờ tùy thân.
Không có mấy thứ ấy anh ta vẫn trốn đi chơi như thường. <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI" style="font-size: 13.5pt; mso-ansi-language: VI;"><br /></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI" style="font-size: 13.5pt; mso-ansi-language: VI;">“Thấy chưa, đã nói rồi mà”, mẹ Nhị hả hê. Bà đã không làm gì để ngăn chặn
Nhị lấy một đứa trẻ lâu năm làm chồng, giống như không làm gì khi Nhị bị đánh
đòn, ngoài cái câu ‘thấy chưa, đã nói rồi mà”. Quên cách hạnh phúc khi nhìn con
cái hạnh phúc, nhưng có một câu mẹ Nhị không quên, khi một bữa nó sẽ ưng một
anh lêu lổng trong xóm, <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI" style="font-size: 13.5pt; mso-ansi-language: VI;"><br /></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI" style="font-size: 13.5pt; mso-ansi-language: VI;">“Có sao đâu, miễn là thoát khỏi cái nhà này”<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI" style="font-size: 13.5pt; mso-ansi-language: VI;"><br /></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI" style="font-size: 13.5pt; mso-ansi-language: VI;">Lúc đó Nhị chưa biết đứa trẻ kia lớn xác từ những tùy hứng, bốc đồng. Mỗi
buổi sáng anh xách dao ra làm cỏ vườn, Nhị không chắc anh sẽ trở vô vào bữa cơm
trưa. Dao cắm lên gò mối, người thì không biết được đang chổng mông vô trận đá
gà, hay vào thị trấn theo một đám sơn đông, hay đi xa hơn qua bên kia trại Bù Mắc
coi đua ngựa. Và đói lả, lúc về. <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI" style="font-size: 13.5pt; mso-ansi-language: VI;">Để coi lần này thằng chả chịu được bao lâu, Nhị nghĩ, lúc nhìn mặt trời thỏa
mãn chìm xuống sau một ngày hết mình nung đốt.</span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI" style="font-size: 13.5pt; mso-ansi-language: VI;">
<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI" style="font-size: 13.5pt; mso-ansi-language: VI;">Trở về phòng, Nhị nằm lên cái hõm nệm trải giường, nơi chồng từng nằm, hãy
còn hơi ấm. Thứ hơi ấm khiến Nhị bất an, hàng mấy chục tiếng đồng hồ trôi qua rồi,
sao nó vẫn chưa chịu nguội. Nó bật dậy mở toang tủ áo, ngó vào gầm giường, ngờ
mình sẽ xông vào bóp chết chồng nếu bắt gặp anh trong đó, ngó nó cười toe với bộ
răng vàng khói thuốc, nói hay quá ta, trốn vậy mà cũng tìm ra. Nhưng ở gầm giường
chỉ vài cái bao cao su đã dùng rồi, mớ lăng quăng mang sứ mệnh nhân giống nòi
đã chết khô, và phía trên nóc tủ là cái chổi lông gà phủ bụi.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI" style="font-size: 13.5pt; mso-ansi-language: VI;"><br /></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI" style="font-size: 13.5pt; mso-ansi-language: VI;">Đội cứu nạn bờ biển thông báo ngừng tìm kiếm chồng Nhị vào ngày thứ năm. Nó
dọn qua phòng rẻ nhất, tận áp mái. Ở đó chỉ có thể ngó ra biển, một thứ xa lạ với
Nhị. Nhìn sóng lao mình điên cuồng vào mõm núi bên kia, khác với vẻ thớ lợ khi
liếm vào bờ cát, Nhị hình dung dưới chân miếu Nam Hải, sẽ thấy xác sóng nằm
phơi trắng. Những cái xác hãy còn tươi, ướt, sùi bọt. <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI" style="font-size: 13.5pt; mso-ansi-language: VI;"><br /></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI" style="font-size: 13.5pt; mso-ansi-language: VI;">Nghe lạnh chỗ dái tai, nơi đôi bông vừa bị gỡ ra gởi lại một tiệm vàng. Ở
đó giờ chỉ còn một đốm trăng xanh tái bằng đầu ngón út, chung quanh cháy rám cả.
Vết lõm trên chiếc nệm cao su rốt cuộc không phải của chồng để lại, nó là dấu vết
của bao nhiêu người đã thuê căn phòng đó, và mặt trời mùa hè rọi qua cửa chớp
làm ra thứ hơi ấm gây hoang mang. Phát hiện đó vẫn không làm Nhị chấp nhận chuyện
chồng giờ đã lạc vào một hải lưu nào.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI" style="font-size: 13.5pt; mso-ansi-language: VI;"><br /></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI" style="font-size: 13.5pt; mso-ansi-language: VI;">“Chồng tôi đâu chết dễ vậy”, Nhị nói. Dân bãi Côi chẳng nhận ra mỉa mai
trong ấy, cảm thấy sự tự ru ngủ, huyễn hoặc mình, khi người ta không thể ngay lập
tức đối diện hiện thực. <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI" style="font-size: 13.5pt; mso-ansi-language: VI;"><br /></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI" style="font-size: 13.5pt; mso-ansi-language: VI;">Nhưng Nhị mộng du ở bãi Côi lâu hơn họ tưởng. “Cô ghi số điện thoại lại
đây, tụi tôi sẽ gọi nếu có tin gì mới”, người của đội cứu nạn gần cạn sạch kiên
nhẫn, khi mỗi cuối chiều Nhị tì tay lên bệ cửa sổ nhìn vào văn phòng của họ, chờ
đợi như một chủ nợ. <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI" style="font-size: 13.5pt; mso-ansi-language: VI;"><br /></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI" style="font-size: 13.5pt; mso-ansi-language: VI;">Sự hiện diện của một con đàn bà tiều tụy làm cho bãi biển đánh mất vẻ tự
nhiên vốn có, cô ta nhắc nhớ một kẻ bất hạnh bị biển mang đi, và ai đó nói chuyện
tiếu lâm và cười lớn, nô giỡn với con chó, hay áp tay vào rốn người tình đều tự
thấy mình có vấn đề về đạo đức. Cả những du khách mới tới cũng bị cướp đi niềm
vui khi biết ngoài kia có một kẻ đang ướt lạnh nổi trôi, và chẳng có gì bảo đảm
anh ta không kéo thêm người xuống đáy chơi cho đỡ chán.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI" style="font-size: 13.5pt; mso-ansi-language: VI;"><br /></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI" style="font-size: 13.5pt; mso-ansi-language: VI;">Có thể cảm nhận được mùa hè bãi Côi đang bị vữa thiu vì mình, Nhị vẫn không
từ bỏ. Hiện hình vào mỗi buổi sáng, nó gầy rộc, hệt như những kẻ bị biển cướp
người thân, nhưng trong Nhị chỉ có cảm giác bị qua mặt. Không phải mất mát.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI" style="font-size: 13.5pt; mso-ansi-language: VI;"><br /></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI" style="font-size: 13.5pt; mso-ansi-language: VI;">Đôi lần nó phải chỉnh vẻ mặt mình, sao cho thật sự giống kẻ mất chồng. Nhưng sẽ không tránh được xao lãng, như đi qua
chỗ người ta trưng hải sản tươi sống trong bể kiếng, Nhị nghĩ tụi này đắt phải
biết, và việc nhận ra một vài con số thay đổi trong thực đơn quán ăn đã kéo Nhị
ra khỏi sự tập trung vào cú biến mất của chồng, <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI" style="font-size: 13.5pt; mso-ansi-language: VI;"><br /></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI" style="font-size: 13.5pt; mso-ansi-language: VI;">“Nay cuối tuần, hèn chi họ mài máy chém”, không nén nổi, Nhị thở hắt ra.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI" style="font-size: 13.5pt; mso-ansi-language: VI;"><br /></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI" style="font-size: 13.5pt; mso-ansi-language: VI;">Những thời khắc kiểu vậy làm Nhị hơi hổ thẹn, chồng vẫn chưa tìm thấy, mình
đang đứng trước cái tang lớn của đời, sao có thể để đầu óc vào chuyện không
đâu. Một lần, Nhị đã co chân sút trái banh đang lăn về phía mình trả về phía tụi
nhỏ đang chơi. Rồi hoảng hốt nhìn quanh sợ ai đó bắt gặp hành động không phù hợp
với hiện thực vấn khăn xô này. <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI" style="font-size: 13.5pt; mso-ansi-language: VI;"><br /></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI" style="font-size: 13.5pt; mso-ansi-language: VI;">Người bãi Côi xui hãy thắp nhang khấn vái cho linh hồn kia sống khôn thác
thiêng dẫn thân xác tìm về, rốt cuộc khói không tới nơi. Hoặc vì lúc cắm những
chân nhang lên cát, Nhị mỉa mai nghĩ thứ này với người sống thì có tác dụng gì. <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI" style="font-size: 13.5pt; mso-ansi-language: VI;"><br /></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI" style="font-size: 13.5pt; mso-ansi-language: VI;">Phải không, buổi tối đó chồng đòi đi biển chơi cho bằng được, chỉ là bốc đồng
? Chồng chắc lưỡi nói biển gần vậy mà không ra tắm cho đã, không phải quá uổng
sao. Lúc đó họ ở gần ngã ba Bù Mắc, rẽ trái là con đèo dẫn về nhà, biển ở bên
phải cách đó non ba mươi cây số. Mọi thứ đang đứng về phía ham muốn bất chợt của
chồng, dãy núi tối thẫm với con đèo không cao nhưng nhiều cua tay áo, vài chiếc
miếu lạnh cất bên miệng vực chỗ những chiếc xe trôi mang theo vài chục mạng người,
đá ứa ra thứ sương đục như sữa, đèn xe chập chờn lúc sáng lúc tắt ngóm không
theo một chu kỳ nào. <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI" style="font-size: 13.5pt; mso-ansi-language: VI;"><br /></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI" style="font-size: 13.5pt; mso-ansi-language: VI;">“Bởi cái thứ ăn hại anh, phải đừng đi lạc thì đã tới nhà mấy kiếp”, Nhị rít
lên cho dịu bớt cơn thèm nện thứ gì đó vào gáy chồng. Nhưng Nhị chỉ có bó đậu
đũa trong tay. Thứ duy nhất Nhị lấy được từ nhà con nợ, sau chặng đường đi non
trăm cây số. Biết được mục đích của chuyến thăm, họ đã bày ra một màn kịch nheo
nhóc. Đứa trẻ nhỏ nhất treo bên vú tóp khô của mẹ, mỗi lần vuột mất lại khóc ngằn
ngặt, hai đứa lớn hơn đánh nhau giành nắm mì tôm sống, và gã đàn ông từng nhận
xấp tiền từ tay chồng Nhị thì nằm sốt, răng va vào lạch cạch vào răng. <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI" style="font-size: 13.5pt; mso-ansi-language: VI;"><br /></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI" style="font-size: 13.5pt; mso-ansi-language: VI;">Gói tiền đó bọc trong tờ lịch nhét vào một cái bì thư, bên ngoài gói thêm tờ
giấy báo, Nhị đưa chồng đi đáo hạn ngân hàng. Anh ghé ngang quán nước, nghe gã thợ
hồ than vợ đẻ dưới quê mà không về được, phải chi kiếm được chút vốn mở tiệm tạp
hóa lây lất qua ngày, thoát cảnh chồng đông vợ tây, chồng vỗ đùi kêu cho mượn,
tiền sẵn đây rồi. Chiều đó Nhị nổi điên, anh không thấy có lỗi còn dậm chân bỏ
ra vườn, nói “cô coi trọng tiền hơn tôi”. <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI" style="font-size: 13.5pt; mso-ansi-language: VI;"><br /></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI" style="font-size: 13.5pt; mso-ansi-language: VI;">Phải không, từ lúc đó anh đã lên kế hoạch một cuộc biến mất theo phương
cách độc địa nhất, khiến Nhị có khóc ra nước mắt thì cũng không thể phân biệt nổi
đó là nước mắt gì ? <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI" style="font-size: 13.5pt; mso-ansi-language: VI;">Khuya của ngày thứ bảy, Nhị thức giấc sờ mặt thấy ướt, tưởng mình đã khóc
được trong lúc ngủ. Nhưng chỉ là trần nhà nứt, dột ngay mặt Nhị. Mưa đêm. <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI" style="font-size: 13.5pt; mso-ansi-language: VI;"><br /></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI" style="font-size: 13.5pt; mso-ansi-language: VI;">Chỉ cơn nước trời tráng mỏng, sáng ra nắng nóng vẫn đặc quánh, cả gió cũng
im. Mưa như là cơn chiêm bao của mùa hè, tỉnh dậy chẳng dấu vết nào ngoài cơn
váng vất. Lũ ruồi kéo tới đông hơn, Nhị đi tới đâu khuấy cơn lốc đen tới đó,
đôi khi nó còn chọc vào đống vỏ tôm du khách bỏ lại trên cát, như chồng đang
núp trong ấy. Cái vệt thương cảm sau lưng nó giờ đã tàn, chỉ mỗi bà già bán
vòng chuỗi hạt ngọc trai còn chắc lưỡi thở dài, ‘tội nghiệp, hồi tới đây có đôi
mà giờ còn lại mỗi mình”. Buổi tối hôm bọn Nhị tới, chóng mặt bởi rừng khách sạn
chong đèn, đã ghé hỏi bà già ở chỗ nào thì rẻ. <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI" style="font-size: 13.5pt; mso-ansi-language: VI;"><br /></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI" style="font-size: 13.5pt; mso-ansi-language: VI;">“Cái thằng thiệt cao ráo, vậy mới uổng chớ”, bà già xác nhận mỗi khi có ai
hỏi về người mất tích. Đó là người thứ hai chứng thực là chồng Nhị từng tới
đây, ngoài lễ tân khách sạn. Không thì cái thân xác nặng sáu mươi tư ký đó trở
nên vô hình, chưa từng tồn tại. Anh đội phó đội cứu nạn, sau những ngày vớt bọt
nước, có lần ngó Nhị với ánh nhìn một con bịnh hoang tưởng,<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI" style="font-size: 13.5pt; mso-ansi-language: VI;"><br /></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI" style="font-size: 13.5pt; mso-ansi-language: VI;">“Có chắc là chồng cô đã tắm ở bãi này không ?”, anh hỏi, “Nhiều người nói
thấy cô chỉ có một mình, sáng đó” <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI" style="font-size: 13.5pt; mso-ansi-language: VI;"><br /></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI" style="font-size: 13.5pt; mso-ansi-language: VI;">Nhị không xuống tắm. Nó lót dép ngồi trên bãi cát vừa qua cơn co thắt bởi
thủy triều, ôm bộ đồ tây của chồng trong lòng, sợ ngấm ướt. Nắng hè nhễ nhại
trên những cơ thể trơn mịn treo hờ hững hai mảnh vải nhắc Nhị nhớ vết sẹo bỏng
chảy từ vai xuống giữa lưng hồi mười tuổi, và vô số vết hằn của roi mây, vắt
ngang thân suốt từ lưng đến tận đùi. Dù chồng nói sẹo roi là Nhị ảo giác thôi,
chúng không ở đó. Rồi anh nảy ra cách chữa thương càn dở là liếm cho liền những
vết vô hình. Lưỡi chồng nhiều gai, ướt mềm, Nhị chừng như quên. <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI" style="font-size: 13.5pt; mso-ansi-language: VI;"><br /></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI" style="font-size: 13.5pt; mso-ansi-language: VI;">Nhưng biển nhắc nó nhớ những lằn roi. Giống như biển nhắc mấy người đàn bà
đang ngồi xa xa ngó chồng con đi giỡn nước rằng họ thảm hại quá chừng với làn
da cháy cóc cáy, những chỗ nứt rạn sau sinh, những thân hình hoặc phị mỡ hoặc
lép xẹp, những sẹo vết không đếm hết. Dè bĩu mấy cô gái ngang qua mặc đồ tắm
chi mà nhỏ xíu, “chủ yếu để khoe thân”, họ còn không nhận ra cơn thèm muốn được
hóa hình vào dãi thân thể nuột nà kia, uốn lượn giữa biển xanh với hàng trăm
con mắt ngó. <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI" style="font-size: 13.5pt; mso-ansi-language: VI;"><br /></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI" style="font-size: 13.5pt; mso-ansi-language: VI;">“Tắm biển hơn tắm ao ở bộ đồ hai mảnh
đó”, chồng lim dim nói lúc ăn bữa sáng. Anh đã bắt chuyện với một cô gái khi Nhị
qua đường mua bánh mì. Nhìn theo dãi thịt da nâu bóng vừa kịp bắt sáng đã tan dần
trong sóng, giọng chồng rành rẽ, “Sắp bốn mươi rồi đó, chồng bỏ, cổ buồn tình
đi biển chơi”<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI" style="font-size: 13.5pt; mso-ansi-language: VI;"><br /></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI" style="font-size: 13.5pt; mso-ansi-language: VI;">Nhị nghe như không, cố nuốt mẫu bánh mì chẹn ngang họng, tan nát bởi viễn cảnh
chút nữa đây trở về nhà tay không, món nợ vẫn xa vời và những cuộc điện thoại từ
ngân hàng gọi tới. Và sầu riêng sau vườn vẫn rụng ngay khi chưa đầy múi, rụng
miệt mài, đêm ngày, suốt hai mùa nay, đến chiêm bao Nhị cũng thấy sầu riêng rụng,
và mẹ nó hả hê, “thấy chưa, đã nói rồi mà”. <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI" style="font-size: 13.5pt; mso-ansi-language: VI;"><br /></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI" style="font-size: 13.5pt; mso-ansi-language: VI;">Buổi tối lại sau khi chồng biến mất, nhận ra lúc mình chạy đi tới văn phòng
cứu nạn, quần áo chồng đã biến mất, Nhị mới tự hỏi sao trong khoảng thời gian
chóng vánh vậy, chồng nói về người phụ nữ kia thao thao như quen biết lâu ngày.
Phải không, đó là lần đầu tiên họ gặp nhau ?
<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI" style="font-size: 13.5pt; mso-ansi-language: VI;"><br /></span></div>
<br />
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI" style="font-size: 13.5pt; mso-ansi-language: VI;">Những câu hỏi tựa sóng, cao lút đầu, vỗ mãi vào người Nhị.</span><span lang="VI" style="font-size: 16.0pt; mso-ansi-language: VI; mso-bidi-font-size: 11.0pt;"><o:p></o:p></span></div>
sau rienghttp://www.blogger.com/profile/07110030620389683975noreply@blogger.com5tag:blogger.com,1999:blog-3857765013925711722.post-75062723214134346292017-07-17T23:20:00.004-07:002017-07-17T23:20:43.694-07:00Quà không đợi <span style="font-size: large;"><br /></span>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI"><span style="font-size: large;">Cả thời gian, khi
đi qua căn buồng mười một mét vuông này, cũng bịnh. Nó trì trệ đến có cảm giác
không dịch chuyển. Ngày rất dài như đang đông cứng.<o:p></o:p></span></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI"><span style="font-size: large;"><br /></span></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI"><span style="font-size: large;">Buồng bịnh của những
người già đêm ngắn đến thoảng qua. Hết bà già này sành soạn tư trang tới ông
già kia lê dép. Hai giờ sáng, những rì rầm đã khơi một ngày dài quá dài lên. Cùng
chịu cảnh bị xác thân phản bội, thần chết rượt đuổi, nên người trong buồng dễ chia
sẻ đời nhau. Gốc gác giạt trôi thuở nào, bồ bịch thời trẻ ra sao, có bao nhiêu sẹo
vết trong người, mấy phen trốn nợ, hay giấu tiền ở đâu. Mã số két sắt ở nhà phức
tạp quá, phải dễ nhớ là vui miệng nói luôn. <o:p></o:p></span></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI"><span style="font-size: large;"><br /></span></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI"><span style="font-size: large;">Bà già chuyển từ
phòng cấp cứu sang buổi tối, sáng ra gia cảnh bà người cùng phòng thuộc làu. Khoe
có tới mười một đứa con, thằng dở nhất làm bà lo rầu nhất làm công nhân xưởng
may xuất khẩu. Nó ham chơi không chịu học, chớ anh chị nó không tiến sĩ thì
cũng chuyên gia. Giữa hai lần trái tim lên cơn, bà già kể mãi tên từng đứa cháu
chắt trong nhà, như một cách bà chống lại chứng mất trí nhớ bắt đầu giăng sương
mù lên não. <o:p></o:p></span></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI"><span style="font-size: large;"><br /></span></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI"><span style="font-size: large;">Hôm qua bà đi
siêu âm tim, lúc về lạc sang khoa khác tận tòa nhà bên kia, báo hại chị nuôi mướn
chạy tìm vắt giò lên cổ. “Nuôi mấy cas lẫn này ngủ trưa cũng không yên”, chị
càu nhàu khi kê ghế bố sát cửa ra vào, nói “bả mà đi lạc phải bước qua xác
tui”. Chị này nuôi bịnh chuyên nghiệp, đến mức gần tới giờ thăm là chị bắc ghế
rề lại xoa bóp, giặt khăn lau mặt mũi cho thân chủ mình, bảo đảm người nhà ngó
thấy sẽ nghĩ món tiền công được dùng xứng đáng. <o:p></o:p></span></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI"><span style="font-size: large;"><br /></span></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI"><span style="font-size: large;">Giờ thăm bịnh, chẳng
riêng chị nuôi mướn lột vỏ, mấy bà già cũng bừng tỉnh theo tiếng giày dép qua
dãy hành lang, tiếng khua của cà mên cơm, tiếng nói cười thăm hỏi. Cửa buồng mở
toang, bà già nằm ngó ra cửa, trông ai đó trong đám con đàn cháu đống của mình
sẽ ghé qua thăm, để hớn hở khoe với bạn giường bên, “đây con nhỏ này lên truyền
hình hoài, tui kể rồi đó, con nhỏ mới bốn tuổi đã biết đọc báo làu làu đó”<o:p></o:p></span></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI"><span style="font-size: large;"><br /></span></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI"><span style="font-size: large;">Chị con gái đó chỉ
tới một lần, thanh toán tiền cho người nuôi mướn. Tuần sau là một người khác,
cũng ngồi gá bên mép giường bà chừng mươi phút đã ra về. Bạn cùng buồng sinh
nghi bà đặt chuyện thôi, vì đếm tới lui chỉ vài ba người ghé lại. Nhưng gia cảnh
bà, qua cái miệng đã tóp khô, sinh động như thật. Tính tình, dáng vóc của đám
người kia ngày nào cũng được bà già tái hiện ra dưới ánh đèn bạc nhợt. Trong
cái cách thao thao khoe lắm con nhiều cháu, có gì đó ráo riết, chừng như bà muốn
nhét dúm ký ức kia vào lòng bạn cùng buồng, hờ nay mai lú lẫn đến vong thân, thì
vẫn có ai đó nhớ tới những đứa trẻ giỏi giang của bà. <o:p></o:p></span></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI"><span style="font-size: large;"><br /></span></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI"><span style="font-size: large;">Nhưng nỗ lực ấy chừng
như vô vọng. Chị nuôi bịnh mướn mãi cắm đầu vô coi hài kịch trên điện thoại, bà
già nhỏ nhắn giường bên hỏi không khí “mấy giờ rồi ?” rồi lại hỏi “ai ăn cắp
chai nước biển ?”, và ông già nằm băng ca thì không buồn góp chuyện cho vui.<o:p></o:p></span></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI"><span style="font-size: large;"><br /></span></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI"><span style="font-size: large;">Hồi ông mới nhập
buồng, ai cũng nghĩ ông đây chắc được cưng chiều. Ai đời đi nằm viện mà gối ôm,
gối nằm, mùng mền lủ khủ. Cộng thêm hai túi trống căng chật, không khép miệng
được, thò chân cái ghế mủ ra ngoài. Đem theo bên mình còn là những tràng ho mà
cứ năm ba phút chúng nảy cồng cộc ra khỏi vòm họng. Lúc đầu có một anh nhã nhặn
giúp ông lau mặt xức dầu, nhưng nhìn mãi cũng không giống ông già chỗ nào ngoài
cái chỗ là đàn ông. Ai đó khen con rễ thiệt là chu đáo. Nhưng anh chỉ là tình
nguyện viên chùa Huệ Giác bên sông. Bữa trước nhà chùa mở cổng ra thì đã thấy
ông già ngồi đó, ướt ngoi bởi mưa đêm, hơi nước của cơn áp thấp ngấm vào tận phổi
ông, làm nên cơn sưng viêm cấp. <o:p></o:p></span></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI"><span style="font-size: large;"><br /></span></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI"><span style="font-size: large;">Ông già không nhớ
gì hết, không nhớ tên gì con cháu ở đâu, sao nửa đêm mưa gió lại tới đó, làm
cách nào ông di chuyển trong khi xe lăn vẫn xếp càng nằm tuốt gốc cây vỉa hè.
“Tui mất trí nhớ”, ông nói, có vẻ không thật lòng. Bởi lúc bác sỹ thăm khám,
ông kể vanh vách từng viêm phổi bao nhiêu đợt, tháng chín năm hai ngàn lẻ mấy
phải uống thuốc lao theo phác đồ, thường phải ngủ ngồi vào những ngày gió Bấc.
Ông nói một năm có tới mấy lần phổi mình như bị đổ xi măng. Nhưng ông không nhớ
tên mình, kẻ đã chở mình tới cổng chùa rồi bỏ mặc thân xác già nua ấy chìm lún
dưới cơn mưa. Hoặc là nhiều cơn, bởi không ai biết ông già ở đó từ nửa đêm hay
gần sáng, mà cả người tím dại đi.<o:p></o:p></span></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI"><span style="font-size: large;"><br /></span></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI"><span style="font-size: large;">Số phận xếp kẻ (tự
nhận) không nhớ gì hết chung buồng với kẻ nhớ đủ thứ trên đời, cả tấm tã của đứa
con đầu lòng vá lại cho đứa thứ hai, cả trận đẻ trong hầm, và những cuống nhau
chôn dưới cây khế nơi vườn cũ. Giữa người nhớ kẻ quên là một bà già lúc nào
cũng hỏi, “mấy giờ rồi ?”, nhỏ cháu bà đắm mình trong cuốn truyện ngôn tình. Chị
nuôi mướn miệng nhai tóp tép món gì đó, vừa gắt người bịnh uống nước chi cho cố
rồi đòi đi tè, đã ngay lập tức đã cười ré lên với một trò hề trong điện thoại.
Thời gian đi qua căn buồng cũng bịnh. Mớ lá trường xuân trên một chậu cây trang
trí nơi gờ cửa sổ đã xanh hàng nhiều năm nay, và chắc chục năm nữa lá kia mới rụng.
Cả khi lìa cành, vẫn xanh. Chúng là cây nhựa.<o:p></o:p></span></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI"><span style="font-size: large;"><br /></span></span></div>
<br />
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI"><span style="font-size: large;">Trong căn buồng
mà mọi thứ đều tê cứng, mỏi mệt, bà già nhiều con vẫn kể mãi đứa trẻ bà đã cõng
qua mấy công đất cày tới trạm xá lúc nó bị rắn cắn, cặp sanh đôi ngồi hai đầu
gánh bận tản cư. “Tui sắp lẫn tới nơi rồi, bác sỹ làm gì đi chớ, để vậy sao được”,
bà luôn nói câu đó mỗi buổi thầy thuốc ghé thăm, như thể là muộn phiền duy nhất,
không phải là trái tim bị lỗi nhịp đập bất thường, cũng không phải là hai khớp
gối đau nhức kinh niên. Thấy rõ là bà không mặn mà gì với món quà ông trời ban
: sự quên lãng.</span><o:p></o:p></span></div>
sau rienghttp://www.blogger.com/profile/07110030620389683975noreply@blogger.com12tag:blogger.com,1999:blog-3857765013925711722.post-20358799286527332012017-03-05T23:16:00.002-08:002017-03-16T20:54:17.662-07:00Khói và gáy (cập nhật)<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
</div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
</div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEh94xgGOi_wjkGogpH6BM9wtxK1KjDCI2lZ6Gv5TvJeH0jDIBOd-EE-JWBWWx5C1zL6SumlyNOvp-KxpeG7IOPa9kPu2tLC3Aagypj_hac2lGP4vGRu_awfvj_SOKzAT4TPFtTiwhsmcI8/s1600/20170315_121816.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="640" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEh94xgGOi_wjkGogpH6BM9wtxK1KjDCI2lZ6Gv5TvJeH0jDIBOd-EE-JWBWWx5C1zL6SumlyNOvp-KxpeG7IOPa9kPu2tLC3Aagypj_hac2lGP4vGRu_awfvj_SOKzAT4TPFtTiwhsmcI8/s640/20170315_121816.jpg" width="360" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
</div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
</div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
</div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
</div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<br /></div>
<span style="font-size: large;">Mấy cuốn này lâu lâu không ra quầy ngồi chơi, sẽ hiện hình trở lại vào một vài tuần tới.</span><br />
<span style="font-size: large;"><br /></span>
<span style="font-size: large;">Cập nhật : Hai em đã có mặt ở quầy :p</span><br />
<span style="font-size: large;"><br /></span>
<span style="font-size: large;">Cảm ơn bà con vẫn nhớ và ghé thăm đây và bùi ngùi vì lâu không thấy. Tui ổn ! :)</span>sau rienghttp://www.blogger.com/profile/07110030620389683975noreply@blogger.com28tag:blogger.com,1999:blog-3857765013925711722.post-81731771228614847502016-12-06T20:00:00.001-08:002016-12-06T20:00:29.860-08:00Lùa vịt sang Đức<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgvBhp-UO1IXK6V_55Xmmge7bzYzvls2f_aybNNOUA_W_dLtzTDIGRe166IlaDhmMQzA8bhy8Tb1ftkDc3MWuplFJh_1Kq4m3DZLL8nJpnLh20C-KpjA85hiwaWbUJe8ZNTdCqFOIyEOaQ/s1600/9783954628070_w.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="400" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgvBhp-UO1IXK6V_55Xmmge7bzYzvls2f_aybNNOUA_W_dLtzTDIGRe166IlaDhmMQzA8bhy8Tb1ftkDc3MWuplFJh_1Kq4m3DZLL8nJpnLh20C-KpjA85hiwaWbUJe8ZNTdCqFOIyEOaQ/s400/9783954628070_w.jpg" width="248" /></a></div>
<br />sau rienghttp://www.blogger.com/profile/07110030620389683975noreply@blogger.com10tag:blogger.com,1999:blog-3857765013925711722.post-14508818303597955632016-10-10T19:41:00.002-07:002016-10-10T19:54:15.976-07:00Hiện hình :p<span style="font-size: large;">Thấy bà con hỏi thăm, cảm động. Nếu không thường xuyên hiện hình, bà con hãy nghĩ về những mưu đang được ủ.</span><br />
<div>
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div>
<span style="font-size: large;">dưới đây là ví dụ :</span><br />
<div>
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI" style="font-size: large;">"Cũng không còn gì
nhiều, cả dãy nhà bị cháy rụi. Lửa không gió đêm tháng Hai nghiêm túc và tận tụy,
hóa tro hết thảy những thứ được hong nắng suốt mùa khô. Một nhân viên trong Đội
thu dọn hiện trường sục mũi giày vào bộ khung tủ lạnh bị biến dạng, nói chỗ này
đến con người còn không còn chút nước, nên khó dập lửa là phải. Vài người cười
rộ, có lẽ hiểu được câu đùa khéo, rằng những thân xác già nua ở đây cũng dễ bắt
lửa vô cùng. Nhưng rồi cảm thấy cười đùa ngay lúc này và trên đống tro này là
không phải, họ vuốt thẳng cơ mặt mình, đi lại giữa những bức tường vẫn còn nóng
ran, mảng bê tông rơi ra từng mảng, trơ ra thứ gạch đã qua lửa hai lần. <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI" style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI" style="font-size: large;">Nằm co trong chiếu,
Mỹ chờ tôi sáu tiếng đồng hồ. Người quản lý nhà dưỡng lão trấn an qua điện thoại,
khi tôi gọi anh báo chuyến bay lại hoãn thêm bốn mươi phút. “Không sao
đâu...dù gì... như anh biết đó...cũng đã chín...”, anh nói.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI" style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI" style="font-size: large;">Như củ khoai vùi
trong bếp. Lành hiền. Vô hại. Tưởng như chỉ cần bóc lớp vỏ bên ngoài ra sẽ gặp
mảng thịt vàng như mật. Đây là Mỹ, tôi nghĩ, lúc giở tấm chiếu ra, trong một sự
điềm tĩnh không biết kiếm được từ đâu, và có chút bực bội, khi nghĩ rằng nửa mặt
Mỹ giấu sau lớp bông gòn chắc đang cau lại, hệt như mỗi lần tôi tới thăm, chị
hay lẩn vào chỗ nhập nhoạng. <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI" style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI" style="font-size: large;">Giờ Mỹ cũng vô
cùng ngại ngùng. Co lại như tìm hơi ấm từ chính mình, gọn gàng hết mức có thể,
cả người khô ráo, ngay cả những chỗ nứt trên thân cũng không rỉ dịch. Cảm giác
như ngọn lửa bọc lấy chị rất từ tốn, chậm rãi rút khô lớp mỡ dưới da vốn không
nhiều nhặn gì, nhẫn nại phà hơi nóng của mình vào tận bên trong, đúng như cách
người ta dạy chúng tôi nướng gà hồi đi lang thang.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI" style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI"><span style="font-size: large;">- Áp lửa là không
được đâu, muốn ăn ngon thì đừng gấp. Cứ để liu riu vậy, nó sẽ chín thấu tới
trong"</span><o:p></o:p></span></div>
</div>
</div>
sau rienghttp://www.blogger.com/profile/07110030620389683975noreply@blogger.com14tag:blogger.com,1999:blog-3857765013925711722.post-68302690439464213162016-07-11T20:35:00.000-07:002016-07-11T20:35:00.022-07:00Ký sách Sài Gòn<span style="color: #cc0000;">Nhân dịp tái bản cuốn này :</span><br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEi_WsLAEBuulzDXLWSjVq-ZfgcOPPeLLUhIJgrBoGz8btIxNiNb4a1_BCTKt_3P8zTjVtfidPVDbpMHU62DSvHMShoHUupuihHc8F_Zkd2-gpYFJimeAerdLb0exSORiNOUJNHRaAJgSGU/s1600/Xa+xom+Mui+-+bia+ao-01.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="148" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEi_WsLAEBuulzDXLWSjVq-ZfgcOPPeLLUhIJgrBoGz8btIxNiNb4a1_BCTKt_3P8zTjVtfidPVDbpMHU62DSvHMShoHUupuihHc8F_Zkd2-gpYFJimeAerdLb0exSORiNOUJNHRaAJgSGU/s320/Xa+xom+Mui+-+bia+ao-01.jpg" width="320" /></a></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<br /></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: left;">
<span style="color: #e06666;">Và cuốn này :</span></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgHCa7r1Z4YRAXhLafCoFAMUktY0OfsdQDRZ6efcwQcprhL3TyPkYbY-aaVnPf-ey8TAAyGsP5ssk3HRXiNilT3e9K7Jdyd9VVFj7kmXuKbReuXjSZZVZFE4pqv65CVH3epcWZE6LUh-FA/s1600/Bien+cua+moi+nguoi+-+bia+ao-01.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="146" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgHCa7r1Z4YRAXhLafCoFAMUktY0OfsdQDRZ6efcwQcprhL3TyPkYbY-aaVnPf-ey8TAAyGsP5ssk3HRXiNilT3e9K7Jdyd9VVFj7kmXuKbReuXjSZZVZFE4pqv65CVH3epcWZE6LUh-FA/s320/Bien+cua+moi+nguoi+-+bia+ao-01.jpg" width="320" /></a></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<br /></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<br /></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: left;">
<span style="color: #cc0000; font-size: large;">9h sáng thứ 7, ngày 16/7, Tư Cà Mau ngồi ký sách tại nhà sách Kim Đồng, 248, Cống Quỳnh, q1, Tp Sài Gòn. </span></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: left;">
<span style="color: #cc0000; font-size: large;"><br /></span></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: left;">
<span style="color: #cc0000;"><span style="font-size: large;">Bạn đọc có nhu cầu Tư Cà Mau biên chữ lên sách, thì ghé chơi ! </span> </span></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<br /></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<br /></div>
sau rienghttp://www.blogger.com/profile/07110030620389683975noreply@blogger.com11tag:blogger.com,1999:blog-3857765013925711722.post-85478469597575263232016-07-02T01:14:00.002-07:002016-07-02T01:14:18.739-07:00Không mùa<div class="MsoNormal">
<span lang="VI">Tháng Sáu, những
bà mẹ đổi chỗ đợi con từ cổng trường sang nhà riêng giáo viên dạy hè. Trên đầu
bông điệp tây đang nở rộ, như bầy bướm mê sảng từ đâu về đậu rợp. Biết là mùa của
mình, bông tha hồ cháy.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI"><br /></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI">Nhờ mưa và điệp tây
thay áo, những bà mẹ bôn ba còn chút ý thức về thời gian. Bởi cuộc đón đưa con
chẳng khác chi quãng tụi nhỏ còn trong học kỳ, lịch trình dày mịt. Nghỉ hè, với
học trò thành phố, là dời chỗ học. Chuyện đó bình thường đến nỗi chẳng còn ai bồn
chồn hỏi kỳ nghỉ của tụi nhỏ đã lạc đi đâu.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI"><br /></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI">Và những bà mẹ vẫn
ngày mấy lượt cắp con đi về, trong cái thời tiết khó đỡ, bên này cầu đang nắng,
qua sông mưa phủ đầu. Nhưng tới chừng đám nhỏ lớn khôn, mẹ khỏi phải đón đưa chắc
gì đã sướng. Ngoài kia đầy bất trắc, níu cổng nhà ngóng con có khi còn cực lòng
hơn.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI"><br /></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI">Nghe những bà mẹ
này đưa chuyện, mới thấy sống là bươn bả không cách nào ngừng. Ngày này ríu vào
ngày kia, thành một chuỗi bất tận. Không bận tay chân thì bận tâm. Không mùa, đời
người dằng dặc không rào vách. Thời gian của người được tính bằng những sự kiện
kiểu như sinh con, cất nhà, chuyển cơ quan, nghỉ hưu.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI"><br /></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI">Một bà mẹ sực nhớ
mình từng có mùa, hồi con nít. Mỗi năm được chơi đã đời ba tháng. Hết hè rồi vẫn
còn ngây ngất, gặp chữ mà bụng vẫn còn để ở dế, diều, bắt ốc, tắm ao. Tụi bạn
dân chợ sống bên kia cầu Phán Tề cũng mang thẹo mới vô khoe, đọ coi ai đen hơn.
Đứa đen nhất là đứa cực ngầu. <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI"><br /></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI">Đó là khoảng thời
gian thật sự khác biệt, độc lập với những ngày còn lại trong năm. Giống như
quãng gấu ngủ đông, bàng thay lá, chim di trú. Bây giờ ngó lại, thấy mùa như cuộc
tái sinh. Sang mùa là mình lại mới tinh, háo hức như sống lần đầu. <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI"><br /></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI">Nhưng cũng không
kéo dài mãi, mùa của học trò vô lo nghĩ nhiều lắm năm bảy năm, là hết. Ngủ, khoảng
thời gian buông bỏ ấy lại quá sức ít ỏi, không thể tính là mùa. Tết, người ta
hay lấy đó làm mốc tính thời gian, gọi mùa cũng không phải. Bà mẹ nọ nhiều bận
trốn nhà đi chơi, tự tìm mùa cho mình, nhưng trốn xa tận chỗ nào đến giờ vẫn gọi
về nhắc con dậy học bài, cẩn thận ngó chừng cửa nẻo, đồ ăn trong tủ lạnh nhớ
hâm nóng trước khi ăn.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI"><br /></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI">Tưởng chỉ đa mang
thì người ta sống mới không mùa, nhưng ngó thầy Tuệ ở đằng chùa Huệ Nghiêm,
cũng kinh kệ xuyên mưa nắng. Mấy anh ham chơi hay nhậu, lấy gì phân biệt cuộc
say này với cuộc say kia ?<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI"><br /></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI">Nhìn các mẹ ngồi
đợi con tan học, ảo giác như thời gian chẳng nhúc nhích đi đâu. Bất chấp mưa
tháng bảy hay nắng tháng ba nực nồng, mẹ Tâm tranh thủ thêu tranh chữ thập, mẹ
Trúc lặt mớ rau, mẹ Thọ bán đặc sản qua mạng nên níu điện thoại nói lăng líu. Lại
có người đọc sách, không góp nói, chỉ góp cười, bồn chồn nghe lóm.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI"><br /></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI">Có nhiều ước mơ,
vì lý do nào đó mà mấy bà mẹ bỏ dở, giờ muốn con làm thay. Không thể học lơ mơ
mà đủ cho hai người, nên mẹ đưa con tới các lớp học hè, quyết liệt như đi vào
cuộc chiến không được bại. Đứng thứ ba trong lớp cũng chưa được, sang năm phải
cầm chắc hạng nhứt. Có mẹ nhà giàu, chẳng thiếu gì ngoài tự tin, nên con thi chữ
đẹp toàn thành cũng làm chị sướng quá chừng. Một dạng mẹ khác, ít thôi, mang
con đi học hè để nó có cơ hội nhìn mặt người, thay vì nhìn ti vi. Bà mẹ kéo cô
giáo ra một góc, dặn cô cứ để em nó học cho vui, không cần áp lực gì đâu. Cô
nhìn mẹ như người mới rớt từ trời xuống.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI"><br /></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI">Chỉ thằng nhóc
đó, lúc tan học còn chút sức mỉm cười. Đám nhỏ kia mặt héo, kiếng cận trễ xuống
mũi không thèm đẩy lên, ngáp ơi hời. Xe máy nổ giòn, những bà mẹ mang bầu đằng
lưng, mang con đi đến trồng nhà cô giáo khác, hy vọng ở đó đứa nhỏ nhận được chút
dưỡng chất trần gian. Vẫn còn một môn học nữa mới tới giờ cơm trưa. <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI"><br /></span></div>
<br />
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI">Những giáo viên dạy
thể dục, giáo dục công dân hay những cô mẫu giáo, nhận lấy mùa hè trong man
mác, cảm thấy ít nhiều thua thiệt, bất công khi nhìn bao đồng nghiệp mình sống
không mùa. <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI"><br /></span></div>
sau rienghttp://www.blogger.com/profile/07110030620389683975noreply@blogger.com7tag:blogger.com,1999:blog-3857765013925711722.post-63814963633232383262016-06-19T23:48:00.001-07:002016-06-19T23:49:40.540-07:00Trở lại, trong bộ áo mới<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgVki9ENnYTGRsMG_E-QQYx4-m64trHNxJsALLkQPQP9pndrDrlyQmGyJZ1xM4wz6oY6JLklql5B896wis6gM-5AYxhL6hVL3M-iEV5HvwyUuejGO5LqxmHwalKEXuEij2Actj_9hRM2jQ/s1600/Bien+cua+moi+nguoi+-+bia+ao-01.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="182" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgVki9ENnYTGRsMG_E-QQYx4-m64trHNxJsALLkQPQP9pndrDrlyQmGyJZ1xM4wz6oY6JLklql5B896wis6gM-5AYxhL6hVL3M-iEV5HvwyUuejGO5LqxmHwalKEXuEij2Actj_9hRM2jQ/s400/Bien+cua+moi+nguoi+-+bia+ao-01.jpg" width="400" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgiFVxmZ7EbJAIyELaS49qplQZkg-XK_WYelTPWpxtPgb6UEHtep4yMoYLtSc0yz9hV2uIcdgA0FBMa6O_EtxJv9XSpC44ajMHrSt3D8HZsV_d4FbHhlhzz3HLqBZd12dKIO3tpcwudoKM/s1600/Bien+cua+moi+nguoi+-+bia+trong-01.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="297" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgiFVxmZ7EbJAIyELaS49qplQZkg-XK_WYelTPWpxtPgb6UEHtep4yMoYLtSc0yz9hV2uIcdgA0FBMa6O_EtxJv9XSpC44ajMHrSt3D8HZsV_d4FbHhlhzz3HLqBZd12dKIO3tpcwudoKM/s400/Bien+cua+moi+nguoi+-+bia+trong-01.jpg" width="400" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEg4JQM3TqgunLGp8JFftvHHPU2O5JbDs5DiYSaUe3aVGfHw1d0o-RAnq2t0KHdcvR5ReUWZyc962463GIKFabbSeR_fKfpJJ8gpRNi3yd0PE7iYy3Yv_Dq1zNv_yDJZ8Hqx6kxSMCCGbl0/s1600/Xa+xom+Mui+-+bia+ao-01.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="185" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEg4JQM3TqgunLGp8JFftvHHPU2O5JbDs5DiYSaUe3aVGfHw1d0o-RAnq2t0KHdcvR5ReUWZyc962463GIKFabbSeR_fKfpJJ8gpRNi3yd0PE7iYy3Yv_Dq1zNv_yDJZ8Hqx6kxSMCCGbl0/s400/Xa+xom+Mui+-+bia+ao-01.jpg" width="400" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhTQ5T7eaFmXKhRWLgHtPgS_Au6pgwqx9DN4DOpdyuyqqbEg1hIll5fJ6tj3b_tvs_OK66Gwj-vWkf6ExtxiHe9zGLtw8MWramdcT1ogZKPpQVvbCVeiPBZhNHENBJlE6L5_X2QGsYEizY/s1600/Xa+xom+Mui+-+bia+trong-01.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="303" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhTQ5T7eaFmXKhRWLgHtPgS_Au6pgwqx9DN4DOpdyuyqqbEg1hIll5fJ6tj3b_tvs_OK66Gwj-vWkf6ExtxiHe9zGLtw8MWramdcT1ogZKPpQVvbCVeiPBZhNHENBJlE6L5_X2QGsYEizY/s400/Xa+xom+Mui+-+bia+trong-01.jpg" width="400" /></a></div>
<br />
<br />
Không phải lo lắng về giá bìa, sách của Kim Đồng.<br />
<br />sau rienghttp://www.blogger.com/profile/07110030620389683975noreply@blogger.com12tag:blogger.com,1999:blog-3857765013925711722.post-7203235113051272032016-05-20T19:46:00.000-07:002016-05-20T19:46:49.212-07:00Thơ (nữa)<div class="MsoNormal" style="background: white;">
<span lang="VI" style="font-size: 20.0pt; mso-ansi-language: VI; mso-bidi-font-size: 12.0pt;">dấu vết<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background: white;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="background: white;">
<span lang="VI">điện thoại nhận ra mình <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background: white;">
<span lang="VI">bằng dấu vân tay mòn đồng bãi<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background: white;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="background: white;">
<span lang="VI">con nhận ra mình<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background: white;">
<span lang="VI">bằng mùi khói bếp lấm mồ hôi<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background: white;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="background: white;">
<span lang="VI">anh nhận ra mình<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background: white;">
<span lang="VI">bằng sợi tóc xước kinh lòng gối<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background: white;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="background: white;">
<span lang="VI">mình nhận ra mình<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background: white;">
<span lang="VI">bởi những cơn mơ không cách chi nhớ nỗi<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background: white;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="background: white;">
<span lang="VI">mặt trời nhận ra mình<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background: white;">
<span lang="VI">một mặt trời óng ả <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background: white;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="background: white;">
<span lang="VI">qua lửa, <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background: white;">
<span lang="VI">rồi thì bụi nhận ra mình -<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background: white;">
<span lang="VI"> những hạt bụi tinh khôi<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background: white;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="background: white;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="background: white;">
<span lang="VI" style="font-size: 20.0pt; mso-ansi-language: VI; mso-bidi-font-size: 12.0pt;">giữa người với người<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background: white;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="background: white;">
<span lang="VI">thuở mật ướp môi nhau<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background: white;">
<span lang="VI">giữa chúng ta có hạt bụi<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background: white;">
<span lang="VI">cấn nhói<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background: white;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="background: white;">
<span lang="VI">thuở da lụa mình trải lên mình <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background: white;">
<span lang="VI">giữa chúng ta sừng sững bức tường<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background: white;">
<span lang="VI">của bóng tối<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background: white;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="background: white;">
<span lang="VI">và hơi nước cơn mưa mùa sau gửi tới<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background: white;">
<span lang="VI">khói sóng <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background: white;">
<span lang="VI">sợi tơ nhện <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background: white;">
<span lang="VI">dựng nên hào rộng tường cao<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background: white;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="background: white;">
<span lang="VI">trong ảo tưởng chúng ta là một<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background: white;">
<span lang="VI">em nhặt bao rào vách<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background: white;">
<span lang="VI">chỉ ý nghĩ xa xôi trong anh, <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background: white;">
<span lang="VI">hái bao lượt vẫn xanh<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background: white;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="background: white;">
<span lang="VI">và bóng tối em từng không xua nổi<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background: white;">
<span lang="VI">khi anh lùi lại bỗng tan<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background: white;">
<span lang="VI">ta cách nhau một dòng ánh sáng<o:p></o:p></span></div>
<br />
<div class="MsoNormal" style="background: white;">
<br /></div>
sau rienghttp://www.blogger.com/profile/07110030620389683975noreply@blogger.com1tag:blogger.com,1999:blog-3857765013925711722.post-77411080495304744572016-05-08T19:55:00.006-07:002016-05-08T19:55:54.424-07:00Cũng phải cho hay mình còn sống :p<div class="MsoNormal">
<span lang="VI" style="font-size: 20.0pt; line-height: 107%; mso-ansi-language: VI; mso-bidi-font-size: 11.0pt;">Đá trổ bông<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI">Tản văn : Tui<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI">Khờ, thằng nhỏ
gánh nước đi đằng trước tôi, đang bốc khói. Bằng mắt thường cũng thấy một làn
hơi mỏng bả lả gợn quanh nó, nhất là từ đôi ống quần ướt mèm. Nước trong thùng ở
hai đầu quang gánh dù không sánh ra chút nào, nhưng cứ nghĩ lên đến đỉnh núi chắc
chỉ còn lưng lửng, vì nước bốc hơi. Mình thì có hơn gì, tôi nghĩ, cũng sắp bốc
cháy tới nơi rồi. <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI"><br /></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI">Nắng hệt một chảo
mật nấu sôi, và những con người bé nhỏ ngụp lặn trong ấy chín nhừ, mặt mày đỏ lựng.
Thỉnh thoảng Khờ dừng lại để chờ tôi lúc này hồng hộc thở, bước từng bậc đá bằng
đôi chân không biết của ai. Dù nó đã lên xuống núi mười bảy lần trong ngày,
gánh nước uống cho chục ngoài hộ dân sống trên ấy. Hỏi Khờ sắp tới nơi chưa, nó
kêu xíu nữa. Chữ “xíu” không làm tôi mừng, vì biết mình còn trèo nhiều dốc đá mới
chạm chân đỉnh núi trọc bon không cây cối. <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI"><br /></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI">“Đám đá này mơi mốt
trổ bông”, Khờ nói. <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI"><br /></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI">Năm Khờ chín tuổi,
mẹ dắt nó lên ngọn núi Trời này, bảo ngồi đó đợi đá trổ bông mẹ lên đón. Rồi bà
mẹ trẻ xuống núi, biệt dạng. Chị chủ quán nước ngay bên sườn núi vẫn còn nhớ
gương mặt cô gái đó, “trẻ măng, đem con đi bỏ mà mặt tỉnh bơ, trửng giỡn với mấy
thằng kiếm củi”. Chắc là sớm làm mẹ đơn thân, không mang vác nổi thằng nhỏ khờ
căm đặt đâu ngồi đó. Chắc là ngủ quên trên cỏ rồi đẻ Khờ, như những bà mẹ Việt
cổ xưa vẫn cấn bầu nhờ uống nước trong gáo dừa, ướm chân vào dấu chân lạ. <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI"><br /></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI">Thằng nhỏ từng có
cái tên tử tế, nhưng người xóm núi quên mất rồi. Nói cho cùng, làm gì có tên
nào hợp với nó, bằng tên Khờ. Trong thân xác thằng con trai sắp ba mươi, là một
trí khôn của trẻ con năm bảy tuổi. Thời gian không làm mai một cái niềm tin rồi
đá trổ bông, mẹ đón về. <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI"><br /></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI">Sống nhờ chén cơm
của cư dân triền núi, nhưng Khờ chưa bao giờ làm họ tiếc vì đã nuôi dưỡng mình.
Nhờ chi thằng nhỏ cũng làm, và nặng nhọc cỡ nào cũng không than vãn. Mưa nó đi
cọ rửa những bậc đá đóng rêu, che giúp mái nhà ai đó, cõng bà Chín Sầu Đâu đi hốt
thuốc nam chữa đau khớp, đón thằng Đen kẹt ở trường trong giông gió. Hạn qua nó
kiếm củi phơi khô chất đầy miễu hoang, cả xóm xài mút mùa không hết. Mùa khô
nào họ cũng uống nước mưa một tay Khờ gánh, từ ngôi chùa gần chân núi Xanh. <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI"><br /></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI">Suốt ba chục năm,
duy nhất một lần Khờ rời núi chừng tuần lễ. Nó bị sét đánh. Cái đầu trọc của
núi mà nó đang chăn giữ, không hiểu sao hay bị sét xuống thăm, đến cây cối
không mọc nổi. Bữa đó giông khô, Khờ lom khom gom mớ thuốc nam chùa gửi phơi,
thì bị sét quật lăn ra, tóc cháy xém. Câu đầu tiên nó nói khi tỉnh dậy, “đá trổ
bông chưa ?”<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI"><br /></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI">Tới ông trời còn
không bứng thằng Khờ ra khỏi mớ đá đó, người núi Xanh nói. Đúng lúc Khờ lại thêm
một lượt gánh nữa ngang qua chỗ quán nước tôi ngồi cùng mấy bà trong xóm, nhe
răng cười. Ở Khờ không có vẻ gì bơ vơ, dù đang một mình bơi giữa đá và nắng.
Ngay khi nó bị che khuất bởi một cua gắt trên đường mòn, cũng để lại cảm giác ấm
áp, chắc nịch. Khó giải thích, nhất là nhân vật ấy mang trong mình một câu chuyện
mủi lòng.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI"><br /></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI">Hỏi mẹ Khờ có từng
quay lại không, người núi Xanh nói biết đâu, giờ nhiều du khách lên đây, mặt
mũi ai cũng dáo dác như ai, nhớ sao nổi người phụ nữ mấy chục năm về trước. Thằng
nhỏ hay bị du khách ghẹo, họ xưng mẹ nè con, mau về với mẹ. “Mẹ tui nói chừng
đá trổ bông mới lên đón, giờ có trổ xíu nào đâu”, Khờ nói. Chỉ một lời dối ầu
ơ, nhưng với bộ não ngờ nghệch của Khờ, đã thành một thứ dây trói bền dai, buộc
nó mãi trên đỉnh núi.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI"><br /></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI">Mẹ Khờ có ở đây, chắc
gì lay chuyển được nó, đá chưa nở bông nào. <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI"><br /></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI">Dân núi Xanh có lần
hối tiếc, khi xúm nhau thuyết phục Khờ, rằng đám đá đó đâu thể trổ bông được,
sét đánh quá chừng mà, nhìn thì biết, tới cỏ còn không mọc nổi. Khờ nói luôn, vậy
mấy cục đá hong bị trời đánh thể nào cũng có bông. Từ bữa đó nó leo trèo khắp
núi. Lo bông đá đang trổ ở hang hốc nào đó, nơi nó chưa mò tới. Còn cả xóm thì
phấp phỏng sợ nó trượt chân.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI"><br /></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI">Mình mà nói núi
này đá đực khó ra bông, Khờ sẽ hỏi, vậy núi nào mới có ? Tôi hình dung vậy, khi
ngó thằng nhỏ vừa gánh xong đôi nước cuối cùng trong ngày, đổ vào cái khạp da
bò đặt ngay đỉnh trọc. Nước ấy dành cho du khách uống đỡ khát. Dù họ chỉ dùng rửa
mặt, rửa chân, hắt vào người nhau cho vui. <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI"><br /></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI">Nắng vẫn xéo xắt,
chưa chịu nguội. Tôi quay lại đúng cái chân núi mà vài tiếng đồng hồ trước mình
đứng ngán ngẩm vì nắng và hồ Xanh cạn đáy. Nghĩ chắc cũng không cần trèo lên
chi, quá biết trên đó có những thứ gì, lại miễu cậu miễu cô, lại những quán xá
đu theo vách đá, lại bày bán mấy thứ thần dược từ cỏ cây meo mốc chớ đâu. <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI"><br /></span></div>
<br />
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI">Nhưng Khờ xuất hiện,
với đôi thùng nước treo đầu gánh, rủ khơi khơi, lên núi chơi, bông đá nay mai sẽ
trổ. <o:p></o:p></span></div>
sau rienghttp://www.blogger.com/profile/07110030620389683975noreply@blogger.com10tag:blogger.com,1999:blog-3857765013925711722.post-34621816932120221762016-03-05T19:19:00.000-08:002016-03-05T19:19:01.223-08:00Có, nhưng không nhiều<span style="color: red; font-size: large;">Nhân dịp không có ai qua sông, tui sẽ tặng 10 cuốn sách có chữ ký, ưu tiên cho 10 đồng bào đầu tiên để lại địa chỉ bưu điện, thiệt rõ ràng :p</span><br />
<span style="color: red; font-size: large;"><br /></span>
<span style="color: red; font-size: large;"><br /></span>
<br />sau rienghttp://www.blogger.com/profile/07110030620389683975noreply@blogger.com64tag:blogger.com,1999:blog-3857765013925711722.post-67693359659082630202016-02-25T00:04:00.002-08:002016-02-28T22:50:22.091-08:00những con ngựa bị trói ghì bằng cỏ<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
</div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiHaeFhhAKDBuRHOe0HTRl0XhaOy9PoQCq3wAtrQFsEDmGtbzkqhK_Ps0K5lVl_qdNJzN2wH4Uey-wmX0l5nQRjGooXLb9y2FNRssA9nVmfTH5mhkd6NMSmLhYHDIPY25lsyAeebbBj1g8/s1600/image1.PNG" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="400" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiHaeFhhAKDBuRHOe0HTRl0XhaOy9PoQCq3wAtrQFsEDmGtbzkqhK_Ps0K5lVl_qdNJzN2wH4Uey-wmX0l5nQRjGooXLb9y2FNRssA9nVmfTH5mhkd6NMSmLhYHDIPY25lsyAeebbBj1g8/s400/image1.PNG" width="253" /></a></div>
<span style="color: #660000; font-size: large;">Chuỗi truyện về những con người không biết và không muốn buông bỏ. Sống và chết trong sân hận, vướng bận, cùng với những tổn thương, sang chấn không sao nhìn thấy bằng mắt thường. </span><br />
<span style="color: #660000; font-size: large;"><br /></span>
<span style="color: #660000; font-size: large;">Thuyền đã sẵn, nhưng không ai qua sông. </span><br />
<span style="color: #660000; font-size: large;"><br /></span>
<span style="color: #660000; font-size: large;">Sách giá 80k, hiện đã xuất hiện ngoài chợ, chờ các bạn cầm về.</span><br />
<br />
<br />sau rienghttp://www.blogger.com/profile/07110030620389683975noreply@blogger.com20tag:blogger.com,1999:blog-3857765013925711722.post-87473443053138872682016-01-22T23:23:00.000-08:002016-01-22T23:23:01.450-08:00Chắc em Lủng sẽ về<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI"><span style="font-size: large;">Hỏi dân xóm Lá tự
hào gì nhất, thì câu trả lời hong phải là chuyện thằng Quẹo vô chung kết chương
trình “Đường lên đỉnh Himalaya”, chẳng phải con Tí được huy chương vàng olympic
toán quốc tế, cũng không là ông Bảy Cò chống giặc ngoại xâm bằng nạng thun. Cái
tên dọt khỏi môi răng lưỡi của người xóm Lá, phải là con Lủng, tức Lủng ghẻ, Lủng
xà mâu, hay Lủng bánh bèo, mà giờ trở thành Jenny Lủng, trên fây - búc.<o:p></o:p></span></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI"><span style="font-size: large;"><br /></span></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI"><span style="font-size: large;">Sáng dậy chưa kịp
đánh răng dụi ghèn, người xóm Lá nghĩ tới Jenny Lủng đầu tiên, không biết bữa
nay con nhỏ hốt gơ có gì mới. Tối qua nó đăng một câu sầu não “trật khớp ngón
trỏ <i>đao</i> ơi là <i>đao</i>, chụp MRI xong, bác sỹ nói do đeo cái nhẫn hột xoàn bự quá”.
Nghe mà lo, không biết bữa nay nó lấy chi xỏ vô ngón trỏ, vừa nhẹ nhàng vừa
sang chảnh, thể hiện đúng đẳng cấp đã từng chơi gôn chung với tổng thống Oblablama,
nhảy đầm cùng vua Puxutin, ngồi húp cháo vịt với ca sỹ hàng đầu Đàm Vĩnh Viễn,
đánh tá lả với siêu mẫu Nao Mi Cam Beo. <o:p></o:p></span></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI"><span style="font-size: large;"><br /></span></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI"><span style="font-size: large;">Mọi thứ đều có
hình ảnh ràng ràng trên mạng hết, không tin không được. Cảnh con nhỏ Lủng kề
vai Oblablama chụp hình tự sướng, phía sau là ánh mắt đầy ghen tuông của bà vợ ổng,
làm dân xóm Lá khoái chí đến tận cả tháng sau. Thật là phổng mũi khi cái xóm
rách rưới này có thể sản sinh ra một cô gái nổi tiếng toàn cầu như Jenny Lủng.
Nhất là khi con nhỏ khoe bữa cháo trắng củ cải trứng muối giá hai triệu rưỡi
cùng với thiếu gia chuỗi cửa hàng Cờ Tây, báo lá cải tìm đến tận nhà để viết
bài, xóm Lá cũng nổi tiếng lây. Phóng viên của trang Kênh 18+ nhờ vậy vang danh
cả nước bởi cái câu “Bạn đang chứng kiến nơi Jenny Lủng lớn lên. Vâng thật
không thể tin được, không thể tin nỗi, đến tôi mà cũng không thể tin nỗi”.<o:p></o:p></span></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI"><span style="font-size: large;"><br /></span></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI"><span style="font-size: large;">Không ai ngờ con
nhỏ siêu lộng lẫy bây giờ ngày xưa đầu đầy ghẻ chốc, tóc cháy chân cong, từng
tuyệt vọng đến mức mua thuốc chuột tự vẫn,
sau cú thất tình mùa ba. May nhờ thuốc chuột Tàu nên chỉ quặn bụng sơ
sơ, ngủ giấc thức dậy thấy mình vẫn sống, nó bỏ xóm đi trước khi đến gặp thằng
bồ (vừa cũ), nói “rồi tui sẽ khiến ông tiếc tuôn nước miếng”. <o:p></o:p></span></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI"><span style="font-size: large;"><br /></span></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI"><span style="font-size: large;">Nói được làm được,
chỉ một năm sau, thằng Tèo mụn, bồ cũ của Lủng, đã quằn quại vì ân hận khi coi
tấm hình mới nhứt của Jenny đăng trên fây - búc. Mặt con nhỏ mịn mứt láng o,
nghe nói có nhiều ruồi đậu lên đều trượt chân rơi xuống mấy chai nước “Không Lo
Bị Nóng”, và cái sự trắng rực của làn da không tì vết gây nên nhiều vụ tai nạn
liên hoàn trên đường cao tốc, sơ bộ có sáu mươi chín xe hơi bị hư hại do tài xế
chói mắt. Ngó nó khoác cái áo lông báo gấm Somali giá triệu đô, đã không còn ai
nhận ra đây chính là mèo ghẻ ngày nào. <o:p></o:p></span></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI"><span style="font-size: large;"><br /></span></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI"><span style="font-size: large;">Bữa Jenny Lủng về
thăm xóm lần đầu, cả xóm nhấp nhổm. Cái biểu ngữ “Chào mừng Hốt gơ Lủng thăm
quê hương xóm Lá” được treo ngay đầu cầu. Lủng đi tới đâu, mùi dầu thơm dậy động
tới đó, át cả mùi mắm kho, mùi cá phân dành để tưới trầu. Đã thơm còn tỏ ra
thơm hẳn, con đường mà nhỏ Lủng vừa đi qua hai tiếng đồng hồ trước, cả cây củi
cũng ngộp thở. Sau cái vẫy tay chào của bồ cũ với bao nhiêu vòng vàng hột xoàn
chói loá dưới mặt trời, thằng Tèo mụn bị mất thị lực năm mươi phần trăm. <o:p></o:p></span></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI"><span style="font-size: large;"><br /></span></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI"><span style="font-size: large;">Lủng về vài tiếng
Lủng lại đi, “tối nay em phải bay qua Dubai mua sắm”. Nhờ có những mảnh khăn giấy
tẩm dầu thơm Lủng bỏ vãi bên đường, người xóm Lá mới biết họ không mơ. May mấy
nhỏ trong xóm biết xài điện thoại thông minh, nên dù Lủng có ngồi coi chim cánh
cụt ăn lúa lép ở mũi Hảo Vọng thì xóm Lá vẫn thấy con nhỏ gần xịt bên mình. Sớm
nó khoe bộ móng mới sơn giá ba chục triệu, tối lại thấy nó ăn hột vịt lộn rắc bụi
vàng, “nhờ món <i>nài</i> mà da tui đẹp <i>dầy</i> nè mấy <i>pồ</i>”. Cái sự giàu sang của Lủng làm người xóm Lá tha thứ chuyện nó
viết sai chính tả tè le hột me, đến con Bèo mới học lớp hai còn nhận ra. “Hồi <i>phia</i> bị <i>mót</i> túi mất cái điện thoại cẩn 6969 hột xoàn, hu hu”, “phi <i>trườn</i> bữa nay đông, ai cũng <i>nhàu</i> tới xin chụp <i>hìn</i>, mình mệt <i>sỉu</i>, he he”,
những lỗi chính tả kể tới sáng cũng không hết, nhưng những người ngưỡng mộ Lủng
đều có thể bỏ qua, miễn giàu là được.<o:p></o:p></span></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI"><span style="font-size: large;"><br /></span></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI"><span style="font-size: large;">Từ Lủng nổi tiếng,
nó trở thành nhân vật của tụi nhỏ trong mấy bài tập làm văn có đề bài kiểu như
ước mơ của em (là được trở thành chế Jenny Lủng), miêu tả người mà em yêu quý (ấy
chính là Lủng, ngôi sao fay buc, thiên thần cánh mỏng), chỉ vài ba đứa lơ ngơ ước
lớn lên làm công nhân vệ sinh và tả chân dung bà nội bán bánh giò của mình, bị
cười cho thúi đầu, rằng xa vời, không thiết thực.<o:p></o:p></span></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI"><span style="font-size: large;"><br /></span></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI"><span style="font-size: large;">Mãi đến khi Jenny
Lủng không về xóm nữa, thì người già vẫn kể cho con cháu nghe ngày xưa xứ này
sinh ra một hốt - gơ tầm cỡ quốc tế. Bao nhiêu gia sản của cư dân xóm Lá đã được
cô ấy mang đi hùn vốn vào việc xây dựng sân bay lớn nhứt thế giới, thứ mà nước
mình đang thiếu, sau khi xây chùa lớn nhứt thế giới, nhiều tượng đài (y chang
nhau) hoành tránh nhứt, và nợ nần nhiều nhứt thế giới. Thím Chín Trầu vẫn nhớ
hình ảnh cuối cùng trước khi Jenny Lủng biến mất trên fây - búc là chụp lại đống
của hồi môn “cưới hoàng tử Ả Rập”, một mớ vòng vàng tiền bạc, trong đó có bảy
cái bịt răng vàng của thím. Lúc cạy răng vàng đưa cho con nhỏ, thím nghe nó nói
hong gì sinh lời bằng hùn vốn xây sân bay, cho bạc góp lãi suất cao cũng chỉ là
muỗi. Chỉ có anh Năm chèo đò là không chịu bán chiếc đò để có phần hùn, anh nói
“tui thấy nghi nghi, con Lủng khoe hình ngồi uống trà với chủ tịch tỉnh, mà mấy
cha nội đó bộ muốn gặp là gặp sao, quan dân cách biệt nào giờ, thà nó nói gặp tổng
thống Mẽo mà tui tin”. Quả nhiên, người ta phát hiện ra những tấm hình chụp
chung với đại gia, tổng thống và những biệt thự xe hơi mà có con Lủng nhe răng
cười trong đó, đều là hình ghép. <o:p></o:p></span></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI"><span style="font-size: large;"><br /></span></span></div>
<br />
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI"><span style="font-size: large;">Giờ mỗi khi chắc
lưỡi tiếc mớ của bay theo thiên thần cánh mỏng, dân xóm Lá bắt tụi nhỏ lên mạng
xã hội lục tìm coi có thấy dấu vết Lủng đâu không. Nhưng trên đó chỉ còn Meo
Trương, Angela Tủn, Pile Téo, mặt mũi, giọng điệu thì y chang con Lủng bánh
bèo, chỉ cái tên là khác. Buồn tình, nhại theo bài hát của một hốt – bôi nổi tiếng,
mà an ủi nhau rằng, chắc em Lủng sẽ về. <o:p></o:p></span></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span lang="VI"><span style="font-size: large;"><br /></span></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-size: large;">(Truyện bùn đăng TTC số tết)</span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-size: large;">P//s : Nhắn Mygacon, chừng nào Tư thấy bìa sách mới, Tư sẽ rao :p</span></div>
sau rienghttp://www.blogger.com/profile/07110030620389683975noreply@blogger.com18