bay sáng
Lên cao ngàn thước biếng nhác chăn mây
Thả vào ban mai một bầy muốt trắng
cơn ngái ngủ mắc màn giăng kín mặt
chiêm bao đêm qua dường như chưa tắt
(bạn ới nhậu chơi, người bạn vừa mới qua đời
gặp chỗ nao, mình còn chưa kịp hỏi)
miền mơ sáng nay không người
ta bị rơm rạ trói
trên hai tay mật cỏ chảy miên man
giữa sương lan có con giun hót lời phai tàn
bóng ảo chớm xanh chiêm bao đã cạn
Tỉnh giấc ngó đáy trời vắng ngắt
gió đã đánh cắp mây giấu ở ngách ngày
Chân chạm đất bỗng hay mình vừa mất
Sổ tay đi đường (1)
Mùi mồ hôi mùi thuốc lá mùi phân trâu giữa những kẽ chân đen trũi
Bỗng lặng đi bởi một giọt cốt trầu
Khách ngoái nhìn quê nhà ở mãi đâu ?
*
Kính xe nứt thành mười ba mảnh
Cắt mười ba trời mười ba nắng
Mảnh chợ thưa người mảnh rừng cháy trụi
Mảnh hoa lựu đỏ mảnh râu bắp rơi
Trôi trôi qua tôi bao mảnh mảnh người
*
Ngang qua nhà của một người thương
mảnh sân nhỏ nhẫm dấu chân trẻ nhỏ
một mái nhà trùng trình trong dòng gió
Người say rượu lảo đảo nơi đầu ngõ
Nhớ tôi không mà người chẳng ngoái nhìn
Tôi qua người sao người đứng lặng thinh
Đông cứng giữa tiếng còi xe lênh láng
hi 4 yêu quý............
ReplyDeletethấy entry mới của 4 là em vui lắm....
nhưng chắc phải đọc thêm vài lần nữa mới ngấm được hết.....
mới 1 lần thì chỉ nhận ra 1 chi tiết quen quen thôi............
là cuộc sống...............
chúc 4 ngày an lành, bình yên và nhẹ nhàng......
Lạ quá nàng ơi !
ReplyDeleteVăn hay-Người Đẹp''hơi khùng''
ReplyDeleteSinh ra ở miệt đất rừng...Cà Mau...
Cánh đồng bất tận ở đâu ?
Yêu Người ngóng núi...dãi dầu nắng mưa...!!
Múa rìu qua mắt thợ Ngọc Tư cho câu thông cảm nhé.Cả một rừng văn thơ loạn xị anh chỉ chọn đọc
Nguyễn ngọc Tư và Nguyễn Quang Lập thôi em ạ.
Lại ngọc Oánh.
chào chị Tư.
ReplyDeleteem ko nói mình là fan hâm mộ văn thơ chị, nhưng em sưu tầm sách của chị ko thiếu quyển nào chỉ vì cảm cái hồn chị khi viết, thơ thì em ko theo dõi nhưng truyện thì hầu hết. Luôn nhòe nước mắt là cảm giác khi đọc những truyện của chị, nhưng ko có nghĩa là ko có nuối tiếc, vì em ko còn tìm được cái chất Tư của cái ngày em đọc Cánh Đồng Bất Tận lần đầu tiên, dẫu biết ai cũng thay đổi theo thời gian, vạn vật là thế ko loại trừ con người, nhưng em vẫn thấy tiếc quá xá....!!!.
Càng ngày càng khùng :))
ReplyDeletenàng Chòi dễ thương quá!
ReplyDeleteViết cái gì mới thêm đi Sầu Riêng ơi ngày nào anh cũng ngó vào nhà mà ngóng núi đó Ngọc Tư ơi...
ReplyDeleteĐọc thơ chế Tư lạ thiệt hihi
ReplyDeleteko gửi đc
ReplyDeleteThông tin rất hay, thanks bạn nhiều
ReplyDeleteMời bạn ghé thăm blog của tôi và tham gia thành viên nhé
www.anh-tourguide.blogspot.com
hehe...hù dọa nhau hoài, cái này mà "chuyển thể" lục bác là thấy mùi...Bùi Giáng đó.
ReplyDeletehăm hù hoài mà hổng in...là..hăm đục đó nghe
Trần Dần có "Sổ Bụi " ( Notes Poussieres )cô Tư có Sổ tay đi đường ...Cũng hay.
ReplyDelete"Từ đấy người thôi không qua ngõ
ReplyDeleteVội bước sang ngang rẽ lối tình
.....
Bồi hồi nhớ chiều mùa đông năm ấy
Thoáng chiều xưa người qua ngõ tìm tôi"
--bcc--
Bái phục Tư luôn
ReplyDeleteHello, bài nào cũng hay, tui đọc mà tưởng Tư viết cho tui, buồn thật là buồn mà cũng vui thật là vui, vì tui muốn viết y vậy mà ko viết được, nay có Tư viết rồi..., nên tui khỏi viết
ReplyDelete1 fan của Tư
minhhienbt2@