Tía nói, thời này người ta còn đọc thơ nữa đâu, mà thơ của mầy ai hiểu nổi.
Má hỏi, in sách thơ thì có bán được nhiều tiền không ?
Quạt nói, trời ơi sao không phải truyện ngắn mà là thơ, lần trước ra tiểu thuyết là rầu muốn chết rồi.
Sao là thơ thơ là sao là sao là sao là sao ?
Câu trả lời Liều Thị Tư là : Sao lại không ? Khớ khớ khớ
Cho người thoáng qua trên
trang sách
Vừa vặn đàn bà cho những nhân
duyên
cái bẫy đã đủ con mồi
thù sâu khít mối
cuốn sách thừa ra một lơ vơ
tóc giắt rơm tươi
thốt cười
mặc kệ đi đâu về đâu
không thèm chơi cùng dấu hỏi
lơ vơ gội đầu bằng gió
ướm chân lên dấu chân trâu
cấn bầu đứa con mắt buồn mi
rợp
giạt trôi trên bao bữa tiệc lanh canh
những ngã đường đặc khói
chưa kịp ngủ hôm nay họ đã chật
ngày sắp tới
lơ vơ nhẩn nha ngồi cắn hạt
dưa
ai đánh bóng mình vào cuộc
bán mua
ai đeo mặt nạ ngã giá dưới cờ
lơ vơ xốn xang tiễn lá me ra
biển
“mình đi chăn đảo giùm ta
đi dìu dắt đứa con xa trở về”
mượn kim đồng hồ làm cọc
chuồn chuồn đậu
trên đường biên tháng năm
đừng hỏi lơ vơ bao nhiêu tuổi
lơ vơ xa lạ với dấu hỏi
Nghĩ quanh Từ điển
Cay se dìu dịu như vừa bay
lên khỏi bả trầu
đắn đo còn hằn dấu cắn môi
(hẳn cô bé đã tần ngần khi
nói yêu một người bạn gái)
văng ra khỏi một cuộc cãi
nhau, từ loi ngoi nước bọt
những từ tươi búng mình quẫy
khỏi mặt giấy vàng,
cạnh những chữ gốc Hán cũ
càng nằm đắp chăn đen
Chơ vơ đi lẻ
Thương đứng cạnh thường dửng
dưng như giữa đám kẹt xe
đê hèn bị bắt quả tang đang
làm đau người khác,
đẹp nịnh bợ chính mình
hạnh phúc thì rộng rinh, đổ
vào bao nhiêu niềm vui không chật
(tựa như hạnh phúc là từ
không có thật, giống như công bằng, tự do)
cũng là mật thôi mà kẻ đắng
kẻ ngọt lừ
khoảng giấy trắng mang nhiều
giải nghĩa nhất
xin lỗi bị rơi trên đường cô
dâu đi từ giã mối tình đầu, họ đành xát muối nhau bằng im lặng
Loài chim mắt đỏ rắc bìm bịp
lên những bờ bụi ven sông gọi nước
Chiến thắng khua lanh canh
bằng những đoạn xương khô
Cỏ non là nghĩa phía sau tro
tàn
Tự tử sủi tăm khi chìm xuống
đáy
Lời yêu tê dại của người đàn
bà Cổ Loa đã hóa thạch,
Áp tai vào đá nghe u ơ
Tự giải nghĩa u ơ là một nụ
hôn ngộp thở
Đất là nhà
Ngày mai là danh từ ta đã đến
Quặn lòng là tính từ xa
Cả ngàn trang không gặp từ tả
nhớ,
Bới vào trong khoảng không
sau cuốn sách khép hờ
Tìm một từ to bằng một ngàn
trống trải, lại nhỏ như một cái xiên dính chặt tim vào xương ức
mỗi nhịp đập mỗi đau
không chết được
Cập nhật : Tui đã tìm được Mã Giám Si rồi, rút lại lời rao bán thơ hôm trước =))
ước gì tui là đại gia tui chơi liều quả này liền. Nếu rao ở đây không ai lên tiếng, hú mình một tiếng mình "chạy" tài trợ cho nhe...hihi
ReplyDeleteui da....dọc lại lần thứ 8....thấy "lơ vơ" quá chừng...
ReplyDeletetui có người bạn không bao giờ vô "blog sầu riêng" nhưng rất quan tâm (có khi thích) tui kể chuyện "sầu riêng". hôm qua, tui kể "sao lại là thơ?". uống hết nửa chai bia (kiểu uống ngụm nhỏ như uống rượu) bạn mới hỏi "lại thơ là sao?"
ReplyDeleteai biết là sao? là sao? là sao?...
http://www.tienve.org/home/literature/viewLiterature.do?action=viewArtwork&artworkId=15861
ReplyDelete"hẳn cô bé đã tần ngần khi nói yêu
ReplyDeletemột người bạn gái"
trời, giờ tụi nhỏ yêu nhau cũng tiến bộ quá hả Tư?
thốt cười!
DeleteTư nói "tụi nhỏ" hồi xưa đó, hong phải bi giờ đâu
Đọc gì cũng được nhưng tới đọc thơ là bó tay, ko cảm được gì hết 4 ơi!
ReplyDelete...đất nước "ta" rừng vàng biển bạc xã hội công bằng dân chủ văn minh bla..bla..suốt ngày mà có thật đâu!? phải hôn cô Tư
ReplyDelete...ai đánh bóng mình vào cuộc bán mua
ReplyDeleteai đeo mặt nạ ngã giá dưới cờ
lơ vơ xốn xang tiễn lá me ra biển
“mình đi chăn đảo giùm ta
đi dìu dắt đứa con xa trở về”...
khốn thay cho dân Việt..
là thằng giặc, nhưng "chàng ta" vẫn còn biết yêu nước trọng tình thân dù dị tộc..chứ không mở tiệc mừng chén xương ăn huyết ai chung trai bầu..buồn ghê..!
ReplyDeleteTa là một kẻ dại khờ ,
ReplyDeleteTừ bao nhiêu thế kỷ trước,
Nhịp đập trái tim này
còn chất chứ những ưu tư,
Em không để ta yên,
Vì đâu ta không biết.
Ly rượu này ta uống với riêng em.
nhớ câu nói của cô Tư .."lâu lâu phải bán 1 cuốn ế chứ.."..thì sao!!!!
ReplyDeletehai bài thơ đọc nghe nhoi nhói, Tư giải nghĩa những điều người đời không giải nghĩa được hoặc không dám giải nghĩa một cách rất nên...thơ, mà sao nghe buồn, thấm thía dễ sợ!
ReplyDeletedầu cuốn này có ế thì chắc cũng bán được 1 cuốn, cuốn của em mua đó. Ai nói gì thì nói, em rất thích thơ Tư!
ReplyDeleteThis comment has been removed by the author.
ReplyDelete4 oi, doc khong het nua bai. Khong doc noi tho 4. Khong the hieu tho 4. Sorry. 9 nguoi 10 y. 4 dung ban tam. Chi it cumg co nguoi dong tho minh nhung khong hieu fai ko 4?
ReplyDelete