giật tung những che
đậy tỏ mờ
những vết sẹo kín trên
cành không chút ngượng
cây trên đường Hoàng
Diệu khỏa thân
vàng tuôn ràn rạt
úa rời xáo xác
tròng trành một
đám rước trăng
sót đôi tổ sẻ cuối
cành
tháng chín thầm đi
sau anh chín bước chân
gió lá mùi mồ hôi
anh lạc
mưa lá xước anh
như đoạn phim nhàu
lá giữa chúng ta
dày thêm vách nữa
bão lá bão lá
khúc hoan ca của
diệp lục tàn rã
tình nhân thổi bụi
mắt nhau
sao ta đau
bão lá bão lá
từ nhớ câm tươm
chồi
mình nén lá ào vào
anh giông bão
nhớ anh nhớ anh
nhớ anh
Bão lá bão lá
ReplyDelete...
cây trên đường Hoàng Diệu khỏa thân
...
nhớ anh nhớ anh nhớ anh
Thực mà...đẹp lắm !
ReplyDeletethơ khó hiểu quá !
ReplyDeleteChiều CN vui vẻ SR nhé
ReplyDeletekhông hiểu sao tôi luôn thích thơ của Tư, đọc lần thứ nhất không hiểu được bao nhiêu, đọc lần thứ hai cũng không hiểu được nhiều, đọc nhiều lần nữa mình ngỡ mình đã hiểu rốt cuộc vẫn chưa hiểu gì,... nhưng tôi luôn bắt gặp những điều tôi cảm nhận được về cuộc sống trong thơ Tư, những điều đôi khi tôi không thể diễn tả bằng lời nhưng Tư thì làm được, tôi chợt nghĩ phải chăng thơ Tư là thứ ngôn ngữ người khác không thể diễn tả bằng lời...
ReplyDeleteNhiều khi đọc văn của thím thôi, mà còn đọc đi đọc lại 2-3 cái đoạn đó, có điều, đọc xong, hiểu rồi thì nằm cười. sao mà hay vậy trời
DeleteNhiều khi đọc văn của thím thôi, mà còn đọc đi đọc lại 2-3 cái đoạn đó, có điều, đọc xong, hiểu rồi thì nằm cười. sao mà hay vậy trời
Deletebão lá bão lá
ReplyDeletekhúc hoan ca của diệp lục tàn rã
tình nhân thổi bụi mắt nhau
sao ta đau
Tư vẽ Bão Lá theo phong cách ....Siêu Thực!
ReplyDeleteCó một kỉ niệm vừa vui vừa buồn với bài thơ Bảo lá của chị! Nhưng dù sao cũng sẽ nhớ mãi..
ReplyDeleteEm chào chị ! Chị ơi em đang làm đề tài về tập Chấm của chị. Muốn liên lạc với chị quá mà không biết bằng cách nào đây ạ ? chị cho em mail hoặc 1 cái gì đó có thể liên hệ với nhé ( cái blog này em lại không biết dùng mấy chị ạ )
ReplyDelete