Nhỏ bạn lấy chồng, ngày cưới tôi không xin nghỉ được, đêm đãi bạn buộc phải đi. Bữa đó mưa đủ kiểu, khi tôi ra xe thì mưa nhỏ, lâm râm, bụng nghĩ, ông trời thương mình rồi. Nhưng ông trời ngạo nghễ cười, sức mấy mà ta chiều bây, vậy là mưa ào tới, nó đón tôi ở một khúc quanh trên đường, rồi thì dìu dặt mưa, mưa dìm con đường lún mãi vào làn nước. Tới nhà bạn thì ướt ngoi ngóp.
Tới nhà bạn, ngồi lau tóc, bỗng nhớ ra, hình như lâu lắm rồi mình không đi những buổi tiệc kiểu này. Bà con, bạn bè cưới thì đợi đúng giờ cái thiệp tới nhà hàng, nhào vô ăn. Nhiều lúc ra về mà quên coi cô dâu mặc áo cưới màu gì. Lần gần nhất là thằng em cô cậu lấy vợ, cũng đã ba năm trước. Một buổi tối đãi bạn lạt lẽo. Thứ ăn đặt sẵn ở nhà hàng. Dàn âm thanh cứ dội vào tai vào óc vào tim mấy bài nhạc đám cưới “Ôi vui quá xá là vui..”. Ngồi giữa đám đông mà xơ lơ xáo láo, chẳng biết nói gì, có nói cũng không ai nghe được tiếng ai, đành cắn hột dưa chịu trận. Sáng sau thì chảy máu cam.
Nhưng tôi không tiếc gì ít giọt máu đó mà chẳng chịu quay lại những đêm đãi bạn khác. Chỉ là cái cảm giác chán, nhạt, rỗng không, vô vị. Vì vậy mà bạn cũng bất ngờ, khi thấy cái cây làm biếng (tụi nó gọi tôi vậy) đã mọc quá nhiều rễ ra khỏi nhà. Bạn không biết đãi bạn (hay cả ngày nhóm họ) với tôi như mối tình đã phai rồi. Gặp lại một cái tên quen thuộc, nhưng diện mạo và tâm hồn gã đã khác xưa. Cho nên ngồi ngay trong lòng gã tôi đi thương nhớ gã.
Nhớ cái hồi gã hay làm tôi xao xuyến bởi những cái thiếp mời nhỏ xíu, nằm gọn trong lòng tay. Người cầm thiếp đến thường là bạn trong xóm, rất thẹn thùng, dặn thêm, đãi bạn, nhớ tới chơi nghen. Sao mà không, chỉ hai tiếng “đãi bạn” thôi đã làm lòng tôi rộn lên rồi, đã gợi lên biết bao nhiêu hình ảnh. Những miếng mận, cóc, ổi nhỏ xíu, trái xơ ri nhỏ xíu được đính quanh trái khóm đã được gọt vỏ, tỉa tót rất đẹp bày ở giữa bàn. Còn có mấy dĩa hột dưa, mấy dĩa bánh bò, bánh bông lan, bánh kẹp. Bọn tôi, vừa bước qua thời con nít, nhưng lại chưa đủ chững chạc (!?) để dự tiệc cưới chính thức nên được giành cho một buổi tối xí xớn, cắn hột dưa, mời nhau miếng mận nhỏ xíu, thẹn thùng hỏi, “bạn tên gì lận ?”. Tụi con trai thì chỉ một bài, “bạn ở đâu lận, sao tui thấy bạn quen quá hà”. Sau đó, để nuốt cục mắc cỡ vào bụng, cả bọn uống… nước ngọt, uống đến môi đỏ rực lên (do nước rẻ tiền, nhiều phẩm màu, chứ lúc đó làm gì có pepsi, hay coca cola), sau đó nhà bếp sẽ mang cháo khuya ra. Và bọn tôi ra về, lao xao dài theo xóm, lẫn trong tiếng chó sủa vang là tiếng đàn ca vẳng từ đám cưới. Bài “tình anh bán chiếu” liêu xiêu dằng dặc theo gió làm xốn xang những đứa trẻ mười tám tuổi, cái ngày mình lấy chồng, có ai đến hát bài này để nuối tiếc một cuộc tình thầm lặng không ?
Trong ký ức tôi, cái gã mang tên “đãi bạn” là hiện thân của những bồi hồi. Từ nhận thiếp mời, là chộn rộn lo không biết hôm đó mình… mặc bộ đồ gì, tặng bạn món quà gì. Mà những món quà xưa đó nhớ lại buồn cười không chịu nổi, bức tranh sơn mài nhỏ đôi uyên ương đậu nhánh mai, quyển album hình, hay có khi là cái… đồng hồ treo tường rẻ tiền, nhiều tới mức đôi vợ chồng son chẳng biết làm gì với chúng. Quà vớ vẩn, cho một buổi tiệc vớ vẩn nhưng là tất cả sự xao động. Nên buổi tối trước cưới cả ngọn gió cũng xốn xang. Man mác. Bâng quơ. Phải rất dịu dàng mới bắt được một cái nhìn buồn, mới thấu nỗi lòng gởi vào tiếng ca, mới nhận ra người đang ngổn ngang với chính mình. Ai đó sắp từ giã những ngày rong chơi, ai đó sắp xa mãi mối tình câm, ai đó vơ vẩn tự hỏi bao giờ thì đến lượt mình mang thiếp mời đi khắp xóm. Và ai đó ngồi nhìn người đang day diết hát bài chia biệt, chỉ cần người ấy ngoái nhìn lại phía sau lưng, sẽ gặp một ánh mắt thiệt buồn.
Nhưng người đó không quay lưng lại. Và nhỏ bạn tôi đòi uống rượu. Đó là cái ký ức rõ ràng nhất của những đêm đãi bạn, tất nhiên, cũng phải kể thêm lần đầu chạm tay ai ở lối rẽ vào nhà. Lãng mạn, thơ mộng dã man.
Cho nên bây giờ tôi chỉ biết ngồi… cắn hột dưa để nhớ về “gã” mà tôi yêu hôm xưa. Tối nay, “gã” ngồi uống bia trong lúc vài ca sỹ của dàn nhạc thuê về ca mấy bài tình ẻo uột mà mặt trơ trơ. Mưa tạnh lâu rồi. Tôi định về. Nhưng thằng bạn học cứ rủ ở lại thêm chút nữa, chút nữa, chút nữa thôi. Coi bộ nó say, nên đòi hát. Và lần đầu tiên kể từ khi biết nhau, một thằng kỹ sư cơ khí khô khan, héo hắt với cặp kính cận dày như đít chai, tôi mới nghe bạn hát. Dở ẹt. Vì nghẹn ngào, “Tôi đưa em sang sông. Chiều xưa mưa rơi âm thầm…”.
Trời ơi, hình như cái “gã” mang tên “Đãi Bạn” vẫn còn là cái “gã” mơ mộng, man mác, dù thời gian đã làm “gã” thay đổi, sang trọng, bệ vệ, xa cách hơn. Nhưng mãi mãi, “gã” vẫn làm người ta bồi hồi, xao xuyến, vẫn mang ý nghĩa của một đêm đưa tiễn, người tiễn người, người tiễn mình, ta tiễn ta…. Muộn rồi, nhưng có còn dịp nào nữa để hát “người ta đã có đôi rồi, chiếu chăn đâu ấm bằng người tình chung…” ?
Tôi ngồi liếm đôi môi rát, mai mình sẽ chảy máu cam. Nhưng trong cái tiệc đãi bạn tối này, có người chảy máu trong lòng nữa kia.
Khong hieu vi sao toi luon luon duoc cai may man lam nguoi comment dau tien. Hah.
ReplyDeleteBai nay hay qua, doc cu thay buon gium cho nguoi ta. Buon gium cho nguoi viet cu hay ngoi tan man dem noi buon cua minh. Hen gi ban lay ten Sau Rieng. Cu dau minh trong lop vo gai nhon. Nhung long da thi mem mai ngot ngao.
Troi, ban hay trich nhac trich tho, doc …da qua. Bai Tinh Anh Ban Chieu la mot trong nhung bai vong co toi rat me. Ban biet bai vong co co 6 ca^u, toi thuoc long luon cau thu nhat, va thuoc lom bom may cau kia, …Mot minh om cap chieu bong. Cho doi ai nua cho uong cong doi cho.
Dam cuoi nguoi ta ma co gi ban ngoi tuong nho toan nhung cau trong bai hat tuong nho cuoc tinh dep nhung tan vo.
Bat gap co nguoi da hat nhac . . .nguy. (Hehe. Gion choi nha. Tui nay khong co gian khi bi goi bang nguy dau. Con tu sung minh la nguy nua do).
Toi dua em sang song xua roi. Bay gio nguoi ta hat
Toi dua em nam tram. Ban tay run run em cam.
Tư à, tui viết xong rồi gởi đi nhưng coi lại không thấy đâu, nghĩ là mất rồi nên viết lại na ná vậy, gởi lần nữa mất nữa nên thôi nghỉ nha vì trễ giờ đi mần rồi. Nếu thấy hai comment giống nhau bỏ bớt một cái nhen.
ReplyDeleteKhong sao dau, hai comment tui con... mung, nhung chi mot thoi.
ReplyDeleteNoi chung tui da tim du moi cach de minh viet vui, vi vay tui di viet... dam cuoi. Nhung rot cuoc no cung buon chet cha. Ma la noi buon... sang trong nghen. nhan vat cua tui that tinh thi den tien dua, ca vai bai choi, cho khong mang axit den... quay. Cung may. Boi nhu the cang buon hon.
Cai nay vui ne, hom qua tui nhan duoc quyen Sống Chậm Thời @ , mot nguoi than mang ve cho tui.
ReplyDeleteHaha, hinh bia qua dep. Noi dung dep hon nua ( co dieu hoi ngan), nhung dep nhat la hinh cua "cap" Tu va Le Thieu Nhon. Tui cuoi mot minh khi nhin thay Tu ben len ben canh Le Thieu Nhon.
Tai vi luc do tui map qua, ma thang nho Nhon lai om nhach, nen tui phai dung sau no de hai ben cung... co loi.
ReplyDeleteQuen noi, cuon day hoi bi... do. Cuon moi nay hay hon. Ha ha
ReplyDeleteCuon moi la cuon gi? Chung nao ra dang tui nho nguoi quen kiem cho tui?
ReplyDeleteTui hay vo Vinabook.com de kiem sach o VN. Chac la kiem o tren do duoc phai khong?
ReplyDeleteTui quang cao cho hoanh trang vay thoi chu no chua ra. Chung nao ra thi tui cung khong biet nua.
ReplyDeleteDung khan truong va nghiem tuc. Tui khoai cac ban cuoi hon.
Thôi Tư ơi chắc tui đầu hàng quá, viết 3 comment hết thảy từ sáng tới giờ mà văng đâu trớt quớt hà...
ReplyDeleteKhong sao dau, tui thay chu "thoi tu oi..." la tui vui roi. No star where (tuc la "khong sao dau") Ha ha.
ReplyDeleteA! hể cằn nhằn thì lại được đăng lên, thôi để tui rán viết lần nữa, nhất quá tứ nhe...
ReplyDeleteTui viết tui muốn cảm ơn Tư đã giúp tui sống lại các kỷ niệm quí báu thời học trò xa lắc ấy.
Gặp bạn chưa quen dè dặt hỏi trò tên gì vị? nhà trò ở đâu?
Chừng lớn lớn có bạn sớm đi lấy chồng thì chùm nhum một đám hẹn nhau đi ăn đám cưới, uống xá xị con cọp mà mặt cũng đỏ rần.
Cô dâu khỏi nói mặt còn đỏ hơn mặc áo cặp mà áo ngoài thế nào cũng là màu hồng tươi chong.
Bài nào Tư viết cũng làm tui xúc động bồi hồi mà tui đâu biết khen tặng gì nhiều đâu nà.
Chỉ biết nói rằng đọc bài Tư viết sao đã gì đâu, như cạp chơi miếng bắp nướng tha mỡ hành thơm phức chiều mưa, đã như nhai nắm xôi lót lòng buổi sáng có rắc muối mè đậu phọng rưới thêm nước dừa gói trong lá chuối, đã như khát nước được ực một hơi ly rau má mát lạnh trưa hè...
Bạn có tâm hồn ăn uống thiệt nghen, bây giờ là tám giờ sáng, tui chua an gì, nghe ban tả tui đói gần chết.
ReplyDeleteThèm quá chừng thèm luôn.