Đi là tới... Sài Gòn. Tôi có việc phải đi lòng vòng ít bữa. Mấy bạn ở nhà mạnh giỏi.
Nhưng không lẽ để cái entry ngắn ngủn như vầy. Thôi, tôi chép lên đây bài thơ của Michal Cernik. Không quan trọng là hay hay không, miễn là mình thích. Thích.
Triết lý cỏ cây
Rễ li ti xuyên vào khe đá
Cho thân cây đứng vững giữa trời
Trên sườn núi chắt chiu đá sỏi
Không để cho cơn mưa nước cuốn trôi
Những ngọn cỏ dù bao lần bị giẫm đạp
Chúng bao giờ cũng gượng lại như xưa
Dù bao lần người ta cắt xén, sang sửa
Cỏ lại mọc lên những mầm non xanh tươi
Cỏ cây và nhân loại
Luôn phục sinh sau cái chết liên hồi.
Tác giả này còn có bài thơ khác, tôi nhớ một đoạn như vầy :
Chúng ta khép lại cuộc đời bằng cái chết
điều đó cũng khó khăn và giống hệt
như khi chúng ta đang sống
Bởi vậy con người ra sức sáng tạo
để có được hành động mạnh hơn cái chết
tức là một cái gì đó lâu bền và sinh động
như bản thân cuộc sống
....................(đoạn giữa này tôi không nhớ)
các vì sao mang lại cho ta ánh sáng
đều là những thiên thể chết.
Di Saigon xin lam on coi Saigon co con
ReplyDeleteSaigon di rat cham buoi chieu
Canh tay ta ao xiet vong eo
Co nghe hoi tho lua trong mat
Nam ngon tay buon dung ngo theo
Troi oi, ban lam tui muon khoc vi nho Saigon.
Di choi vui nghe, chung nao ve viet nhieu cho tui tui doc.
Quen, doan tho nay la cua ong Nguyen Sa.
ReplyDeleteCòn thơ này của Nguyễn Bính nè,
ReplyDeleteHoa chanh nở giửa vườn chanh
Thầy u mình với chúng mình chân quê
Hôm qua em đi tỉnh về
Hương đồng cỏ nội bay đi ít nhiều
Hihi, giỡn chơi chút xíu, chúc cô Tư có mấy ngày vui ở Sài Gòn.
(Uổng quá, phải chi tui còn ở Sài Gòn là đón được cô rồi)
Khi nao o saigon, ma khong co ban(cai nay chac hoi bi hiem), ma muon di loanh quanh dau do. Nho noi voi toi nhe chi Tu. Cu nhan cho toi vao day, toi se don chi.
ReplyDeleteToi khong phai nha van, nha tho, nha bao...noi chung khong nha gi ca. Toi ngoai dao voi van chuong nhung toi thich doc.Duoc gap chi thi that la han hanh cho toi.
(Nguoi thich doc nhung gi chi viet)
Nhưng ít ra bạn - người thích đọc những gì chị Tư viết - cũng nên để lại số điện thoại cho chị Tư chứ nhỉ?
ReplyDeleteCảm ơn bạn, nhưng để lại đây mà không được phép của chị Tư e hơi bất nhã. Vả lại, nếu không ai liên lạc thì...tôi buồn, mà nhiều người gọi quá thì...tôi sợ... Tuy nhiên, tôi xem các bạn đã vào đây và những người thích đọc Nguyễn Ngọc Tư là những người bạn.Cũng như tôi rất mong là một người bạn của Nguyễn Ngọc Tư!
ReplyDelete(Người thích đọc những gì chị viết)
Đến thăm xem bà chủ nhà Sầu Riêng đã về chưa. Đi chơi về chắc sẽ có nhiều bài hoành tráng lắm!
ReplyDeletevề cỏ cây, có một bài thơ cổ (tui không nhớ tên tác giả)có câu :
ReplyDeletesương ngọn cỏ
sao dễ se
sương se hôm nay, mai lại có
người chết, một đi...bao giờ về