Dạo này thấy mình không giống người lắm. Thấy mình bạc đi.
Ngồi canh nồi thuốc bắc, bỗng khao khát sống như người.
Sống như người thì không hỏi cô, lúc này dượng khỏe không, cô ngó mình, nói ổng chuyển viện Sài Gòn cả tuần nay.
Sống như người thì không chưng hửng , “ủa chế H. có bầu hồi nào ?”. Chế ấy sắp sinh rồi. Người mà ngày còn nhỏ mình vẫn hay ngủ cùng, hay gội đầu, bắt chí cho mình, hay lụm mình lên từ dưới sàn lúc nửa đêm.
Sống như người thì chiều chiều rủ thằng Bạn Nhỏ đi công viên chơi. Lắng nghe và trả lời tất cả những câu hỏi của nó một cách dịu dàng.
Sống như người thì tối tối về nhà ba má nằm đong đưa trên võng nghe ba má rỉ rả “méc” nhau.
Sống như người thì sẽ ăn cơm với Bạn Lớn ngày hai bữa.
Sống như người thì nhắn tin cho đứa cháu gái đi học xa mỗi ngày một lần.
Sống như người thì không bao giờ gọi điện thoại hỏi ba, ba ơi ba sinh năm nào vậy ?
Sống như người thì sẽ nói câu chuyện vui vẻ nào đó với người chị gái sống cùng nhà.
Sống như người sẽ biết một mùa trăng qua.
Sống như người thì sẽ biết mình đang đi, đang ăn, đang thở. Chứ không phải đang trôi.
Sống như người sẽ nhớ trên đời này mình còn có bạn, nhiều bạn.
Sống như người thì tôi sẽ cười. Lâu quá không cười vì lòng vui, chỉ cười vì không muốn nói.
Cầm chén thuốc bắc uống bỗng trợn trừng nước mắt không phải vì đắng vì hôi mà vì buồn, dường như không có thứ thuốc nào chữa được bệnh bạc người.
Chi Tu viet ra nhung dong nay la chi song rat nguoi roi do. Hom nay em nhan duoc email cua mot dua ban, ban da khoc khi doc xong Va khi tro bui. Doc xong email em ngan ngo, nho ra lau roi, trong email minh toan la ban chuyen cong viec, hoc hanh, hinh nhu quen bang di chuyen viet thu tham hoi ban be o xa, hoac don gian chi la viet vai dong tung tung, khung khung cho mot thang ban than tu hoi nho. Ghe qua nha chi, doc duoc bai nay, tu dung giat minh, hoa ra minh tu lau da quen khuay chuyen song nhu nguoi...
ReplyDeleteCho nen nghe thi khach sao qua, cho em cam on chi Tu nhieu lam...Chuc chi nhe nhang, va tiep tuc binh an xay cau, chi nghen...:)
Em thích câu: "Sống như người thì sẽ biết mình đang đi, đang ăn, đang thở. Chứ không phải đang trôi." Nhưng mà cũng khó quá chị Tư ha, nhiều lúc mình đang trôi mà lại tưởng là mình đang sống.
ReplyDeletePhi Hung
cô Tư có khe khắc với chính mình quá không? sống như người thì sẽ thế này... và sẽ không là thế kia...thiệt sao?...hoặc có thể cô Tư ngồi nhìn lại mình 1 chút, nhắc nhở mình 1 cách khắc khe hơn...
ReplyDeleteCô Tư không cho phép trong lòng mình, trong một khoảng thời gian nào đó, trong dòng suy nghĩ của mình bận bịu với chính mình... thí dụ như cô Tư vừa đi Hàn Quốc về... trong tầm mắt ghi nhận nhiều mới-khác-lạ... có thể vì thế mà trong cô bận bịu làm việc với chính mình hơn những khoảng thời gian khác trong cuộc sống...? và cảm thấy mình khác hơn "người"...
Đôi lời suy tư cùng cô, chúc cô vui, khỏe, bình an...
Ở Sài gòn này chắc không ai sống như người hết...vì không làm nổi những điều đơn giản ấy...vì bận làm những chuyện lớn lao khác như kiếm tiền trả tiền nhà (đang ở),kiếm tiền ăn trước giá cả leo thang hiện nay(đang ăn), và còn những chuyện lớn như trả tiền Internet để xem thế giới này ra sao, đang chiến tranh ở đâu, lũ lụt ở đâu, sự kiện gì đang hot...
ReplyDeleteSống như người theo tiêu chí chị Tư - Khó lắm!
Tịnh Không.
Biết là khó đấy. Chỉ mong sao mình sống gần giống người thôi là cũng đủ lắm rồi, phải không chị Tư Cà Mau?
ReplyDeleteỪa. Ước gì gần giống người thôi. Để thanh thản nở trên môi nụ cười.
ReplyDeleteKhong biet co phai tai vi buon khong ma lam hai cau tho hay thiet:)
ReplyDeleteCảm ơn em Bé Tư !
ReplyDelete