May 4, 2008

Hỏi đường

Những ngày lang thang trên đất lạ, với tấm bản đồ rách rã, đôi khi tôi phải dừng lại hỏi đường
ông ơi, lối đi này dẫn tới đâu, cháu muốn tới những thung sâu
những bãi cỏ buổi sáng từng là chợ, họ bán mấy rau và tặng mấy hẹn hò
ông già im lặng và ngón tay gầy quắt, vẽ cho tôi một con đường

Những ngày hoang mang trên đất lạ, một mình, tôi hỏi những em bé gầy gò, lem luốc
em ơi, đi lối nào tôi sẽ đến đỉnh ngọn núi kia, để nhìn dòng sông kẽ một nét mày nơi đáy vực. Những em bé ngó nhau, lời ngọng ngịu trên môi vạch cho tôi một con đường.

Những ngày phiêu lưu trên đất lạ, với mình, tôi hỏi những cô gái tỉa bắp bên đường, chị ơi ngã nào thì tới cánh đồng, bầy dê nhỏ vùi mặt vào cỏ rối, bên lối đi nhiều hoa dại, lúa xỏ mầm qua đất, xanh non. Những cô gái gạt mồ hôi, ánh mắt cười lung linh trao cho tôi một con đường.

Những ngày rong ruỗi trên đất lạ, chỉ mình, tôi một lần ngẩn ngơ hỏi con đường, lối nào sẽ dẫn đến người, tôi đang thèm người lắm. Đường im lặng đi lên đồi mải miết, người ngốc ơi, chỉ cần dừng chân lại, sẽ thấy người.

4 comments:

  1. em đến một lần, đất lạ thành quen
    em đến nhiều lần, đất quen thành... lạ
    nước chảy...
    hát rằng
    đất đợi em

    ReplyDelete
  2. Anonymous5/07/2008

    Bai tho rat hay.

    ReplyDelete
  3. Anonymous5/09/2008

    Đi đã quá NNT ơi!

    ReplyDelete
  4. Anonymous5/10/2008

    Tôi thường ra vào nơi đây đọc và nhìn những hình ảnh cô Tư lang thang 1 mình, làm lòng tôi lại muốn phiêu lưu nữa... Tôi là người hồi tháng 3 viết mấy lần nhắn tin ở đây mà không thấy cô Tư nói lại câu nào, mặc dù vậy tôi cũng đến Cà Mau và Đất Mũi... và gặp những người dưng dể thương... Lần đó thấy cô Tư có vẻ muốn đi đâu đó... như cô nói đi Campuchia... Tôi rất muốn gặp cô, và nếu có thể thì tui xin gia hạn ở lại để cùng cô đi lang thang đâu đó 1 chuyến... Mà không có duyên :)
    Bây giờ thấy cô đi như vậy thiệt là quí cô, càng mến mộ cô hơn khi nhìn những hình ảnh cô ghi lại...
    Cảm ơn cô đã chia sẽ những cảm nhận quanh mình.
    Chúc cô vui khỏe bình an.
    Mến
    Diễm

    ReplyDelete