Jun 30, 2013

Sách của lão nông

Cuốn sách đầu tiên và (chắc là) cuối cùng của riêng mình Tía. Cuốn sách mình phải làm từ a tới á vì tía không  tha thiết, cứ nói thời bây giờ có ai đọc thơ đâu mà in :(


buồn giáp hạt

tháng năm nắng cháy
đất bạc đầu
người bất lực bạc đầu
cả cuộc đời lặn ngụp đồng sâu
nay đất cũng hóa thành đất trắng
tiếng vạc đói mồi kêu đêm rời rạc
trâu quay về nứt nẻ dấu chân

tháng Năm ơi
đậm đặc nỗi nhọc nhằn

nuôi hy vọng trong bàn tay nhỏ bé


vào cuộc rong chơi

sớm mai nào ta trở về với gió
lay nhẹ cành, vờn luống mạ non
mãi rong ruỗi những chân trời thẳm
bỏ sạch trơn thương nhớ, mất còn

sớm mai nào ta lơ lửng cùng mây
lang thang trôi tận trời cuối đất
hóa thân thành núi non huyền hoặc
những đền đài ảo ảnh thoắt biến tan

sớm mai nào ta tan vào biển
không dấu chân không sợi tóc ngắn dài
miên man sóng khỏa trăng xanh lạnh
bờ bãi xưa bỏ lại bên sông

sớm mai nào ta cuộn trong chăn đất
miên man chiêm bao giấc ta bà
khói hương bay trên cánh đồng quên lãng
tang tình tang hồn vào cuộc rong chơi

22 comments:

  1. Anonymous7/03/2013

    Hay hơn thơ chị Tư :)

    ReplyDelete
  2. Ra là chị thừa hưởng chất "văn nghệ sĩ" của Tía. Thơ có hồn lắm chị à. Gửi lời hỏi thăm của em tới Tía chị nhé. (Em Trang ĐN)

    ReplyDelete
  3. Văn Sự7/03/2013

    Hai bài thơ ông viết hay quá! Chất thơ dân dã mộc mạc đã lâu không được đọc, nên ngấm thơ của ông ngay, như nước thấm vào đất ấy. Tôi quan niệm đây mới thực là thơ, viết ra mà chẳng cần khải suy nghĩ đắn đo, như dòng nước để nó trôi chảy tự nhiên, như bước chân trâu lững thững trên con đường làng, như cái chết đến như ' sớm mai nào ta cuộn chăn trong đất'! Thơ ông, con người ông, quan niệm về lẽ sống, về cái chết sao mà chân thành và giản dị. Không những thế nó còn hàm chứa một triết lý sống của những người thông thái. Tôi không nói quá ý này. Ví dụ như câu: "Miên man chiêm bao giấc ta bà". Chỉ có những người thực giác ngộ giáo lý nhà Phật thì mới coi, mới nhận ra thế giới ta đang sống đây là một thế giới không thật, nó giống như một giớc chiêm bao, chỉ khi cái chết vừa đến ta mới nhân ra là vừa qua giớc mơ!Vì thế, ông Phật đã nói về thế giới nàylà 'sắc sắc không không', cái thế giới này biến đổi từng sát na, nhanh tới nỗi rất ít người nhận ra, đây là thế giới vô thường, hay đây là ' cõi ta bà' như ông thấy.
    Tôi nhận thấy có sự giao cảm giữa thơ ông và nhà văn Nguyễn Ngọc Tư. Qua những dòng thơ của ông và cảm xúc của nhà văn là rất gần gũi, rất thân quen, như được xây nên cùng một chất liệu. Cả hai đều ngộ ra thế giới ' ta bà' này.
    Tôi xin gọi ông là nhà thơ đích thực!

    Cám ơn nhà văn đã cho đọc những bài thơ của ông. Mong được nhà văn giới thiệu các bài thơ khác của ông!

    ReplyDelete
  4. Nếu cuộc đời không thật
    Thì còn gì thật đây
    Hay tại mình đang mơ
    Nên vờ như đã hiểu
    (Phải chăng đời quá thật
    Nên muốn sống trong mơ)

    ReplyDelete
  5. Anonymous7/03/2013

    "bờ bãi xưa bỏ lại bên sông

    sớm mai nào ta cuộn trong chăn đất..."


    Đọc muh ứa nước mắt!

    ReplyDelete
  6. Mình cũng có con gái, và hy vọng con gái mình cũng có tấm lòng như Nguyễn Ngọc Tư. Chúc mừng hai Tía con Tư nhé!

    ReplyDelete
    Replies
    1. Nếu là Lợi Điện Biên thì cho mình xin lại số điện thoại hén ! :P

      Delete
    2. thiếu nữ miền đông7/08/2013

      còn nếu hổng phải Lợi Điện Biên thì...ai là Lợi Điện Biên cho xin lại số điện thoại hén, ai biết Lợi Điện Biên ở đâu nhắn giùm luôn hén...:) (rảnh quá hổng biết làm gi)

      Delete
  7. Văn Sự7/04/2013

    Có người không tin rằng đây là thế giới ta bà, rằng đây là thế giới vô thường,là không thật. nên cứ bảo thế giới này là rất thật! Nếu ta 30 tuổi, ta thử hình dung lại lúc ta 5 -7 tuổi ta thấy những kỷ niệm đó thấy xa xăm, bảng lảng. Khi ta 50 ta thấy những kỷ niệm lúc 5 -7 tuổi ấy như trong giớc chiêm bao. Cũng giống như khi ta ngủ mơ, ta cũng thấy bao cảnh vật người, ngựa, xe...như thật mà chỉ diễn ra trong căn phòng của mình. Chưa nói trong cơ thể của ta, gồm xương, thịt, máu, não, tóc,...mà các tế bào trong đó thay mới từng giờ. Nên khi về già,thật khó nhận ra ta trong ảnh lúc ta 5 - 7 tuổi. Chưa nói tới thế giới này 1 triệu triệu năm về trước và thế giới này 1 triệu triệu năm về sau, thì Ta(Tôi)chả là không không thật sao? Ta tưởng thật nhưng thật ra là không thật! Cũng giống như trong đêm ta quay tròn nén hương đã thắp, ta thấy một vòng tròn mầu đỏ, ta lầm rằng đây như vòng tròn đỏ. Ông Phật thì bảo "Sắc tức thị không, không tức thị sắc" là nghĩa như vậy!

    Cám ơn diễn đàn của nhà văn!

    ReplyDelete
    Replies
    1. This comment has been removed by the author.

      Delete
    2. nếu không có quá khứ, tương lai biết sao đây...

      Delete
  8. This comment has been removed by the author.

    ReplyDelete
  9. This comment has been removed by the author.

    ReplyDelete
  10. thiếu nữ miền đông7/07/2013

    coi bộ Lão Nông "gửi tình yêu vào đất" hết rồi...

    ReplyDelete
  11. Tư ơi nói tía đừng buồn. không phải chỉ khi "cuộn trong chăn đất" mới "vào cuộc rong chơi" được. Giê su nói "Quả thật, quả thật ta nói cùng các ngươi: Hạt lúa nếu không chịu chết đi, nó sẽ ở lại một mình, nếu chết đi nó sẽ đơm hoa kết trái". Cô Lý trong "Sổ lồng" của Tư há cũng phải "chết đi"-như một xác chết trôi mới "sống lại" đấy sao. Here and now. Ở đây và bây giờ. "Chết đi" và "sống lại" ở mỗi phút giây hiện tiền đấy là một năng lực hạnh phúc của các thiền sư..!!?.
    Tui cũng là một lão nông nên hiểu lắm, thương lắm chuyện "đất bạc đầu, người bất lực bạc đầu, cả cuộc đời ngụp lặn đồng sâu, nay đất cũng hóa thành đất trắng..." Còn mấy ông đầu láng mướt đang ngồi bàn hội nghị bàn chuyện gỡ khó cho nông dân thì chỉ là thương giả mà thội. Nhờ Tư gởi lời chào tía, có duyên sẽ gặp nhau bên bàn... nhậu.

    ReplyDelete
  12. Ờ. nè Tư, nhìn cái bìa tập thơ nhớ Đầm Dơi quá. Đã ngủ một đêm ở đấy. Chợ nhỏ thôi mà nhiều quán cà phê và nhiều...tiệm vàng. Nhưng xen kẻ trong chợ huyện thì còn nhiều ao đầm với những trảng rừng lúp xúp cây như thế. Lặng và buồn. Nằm một quán cà phê võng có nhớ đến Nguyễn Ngọc Tư và nảy mấy ý thơ từa tựa như "đưa võng, ngó rừng, nhớ sầu riêng". Thơ dở như thơ Tư, chỉ có ý mà không có...thơ, nên không viết lại vì mình chịu loại thơ như... Tía, phải có cái cho người ta đọc, người ta ngâm nga chứ đọc thơ mà như đọc "bổ đề cơ bản" thì không khoái..!

    ReplyDelete
  13. Tía có Tư, và Tư có Tía. Thiệt đã hén. Mừng hai cha con Tư nghen.

    ReplyDelete
  14. cô Tư ơi, em ở TP HCM, em muốn hôm nào đó lặn lội xuống Cà Mau tìm nhà cô để gặp mặt cái, nắm tay một cái thôi có được không? Em hứa tìm được nhà cái, gặp mặt cái là về liền hok có làm phiền chi hết. Thế có được không cô ?

    ReplyDelete
  15. Hay quá đó chị :D

    ReplyDelete
  16. Đọc bài thơ và các comment cảm xúc xưa cũ ùa về nhiều quá.

    Thơ thì hay rồi, ai đọc được cũng còm như thế :)

    Nhưng sao những còm cũng hiền hòa, thân thiện thế :P

    Và, lâu rồi tôi mới để lại còm trên thế giới mạng này.

    Rất vui và nhiều cảm xúc.
    Và hiểu vì sao cái ông Trần Hữu Dũng học nhiều, rảnh rỗi nhiều, bức bối nhiều kia mà cũng có một trang riêng giành cho Nguyễn Ngọc Tư :)

    Cảm ơn Chị,
    đời nhẹ nhàng, đơn giản và hài lòng là vậy.
    nhiều khi trong thế giới thực tại lúc này, các món thức ăn tinh thần rất hiếm và quý giá đến vậy !

    Tks Chị.

    ReplyDelete