Mất ngủ
Ba vạn sáu nghìn con cừu
một con lạc vào mũi sói
Chín vạn ba trăm vì sao
kìa tinh cầu nào tắt vội
thênh thang đếm cỏ đếm cát
chấp chới muôn ngàn sóng bạc
chim đêm kêu tiếng thứ sáu
đêm chao sáu tiếng thở dài
Đếm được bao nhiêu bóng tối
Đếm xem từng nào gió thổi
Người đi săn trong rừng thẳm
Người đi chìm trong rừng thẳm
Người đi bặt trong rừng thẳm
Sớm kia còn về với người ? Điện thoại
không chớp nhói lên nghĩa là đã ngủ rồi,
đã quên
đã rơi
ta không chờ đợi nữa
bỏ sông ta lên núi ngồi chơi
bỏ mây ta dan díu khói rời
bỏ trăng ta đắp bằng bóng tối
không phập phồng,
không chớp nhói,
không tiếng gọi
vòi vọi nỗi gì xanh như vòi vọiBài thơ chào ngày mới
Hình như có tiếng hời bên trời khác
Hình như con kiến cõng vụn chiêm bao
(hình như giấc ấy mơ rất ngọt ngào ?)
Hình như vừa lẻn ngồi xem mình ngủ
Hình như hôm nay mình đã sống rồi
Ngón tay thức trước,
sờ ngày thấy lạnh
Con mắt ngủ lâu,
bóng tối vẫn đầy
Xô tấm chăn không,
chân chiêu chạm đất
Ngày xiêu xiêu,
vừa đấy sao nghe đã chớm chiều…
uh uh...chờ chỉ bấy nhiêu
ReplyDeletechờ mãi chờ hoài
Mũi kia đã xa xăm
như vẫn xa xăm
vậy mà
hoang tưởng một lần gần lắm
uh uh
chờ hoài chờ mãi
Mũi kia chìm đắm
trong đống chữ nghĩa mất rồi
Thơ Tư đấy phỏng ? Trừu tượng quá :D
ReplyDeletenỗi nhớ xanh xao cũng "xanh" cũng..."vòi vọi" một nỗi...
ReplyDeletehehe
Tư ơi Tư ơi Tư biết biết hôn Tư, khi con tim yêu đương đã sống với đau thương, khi con tim yêu đương đã chết với u sầu thì Tư có biết cớ sao Tư buồn.....hìhì....
Hơi bị siêu hình.
ReplyDeletePhải chi Tư tải những ý thơ nầy bằng giọng đồng bằng miền nam thì tuyệt biết mấy.
ReplyDeleteChị!.Nghe chừng một đêm không ngủ héng c.
ReplyDeleteCô Tư ơi, để ru cô Tư ngủ :
ReplyDeleteNắng chia nửa bãi chiều rồi
Vườn hoang trinh nữ khép đôi lá rầu
Sợi buồn con nhện giăng mau
Em ơi hãy ngủ anh hầu quạt đây.
Lòng anh mơ với quạt này,
trăm con chim mộng về bay đầu giường.
Ngủ đi em mộng bình thường,
ngủ đi em mộng bình thường.
Ru em sẵn tiếng, thùy dương đôi bờ.
Ngủ đi em, ngủ đi em.
Ngủ đi mộng vẫn bình thường
À ơi có tiếng thùy dương mấy bờ
Cây dài bóng xế ngẩn ngơ
Hồn em đã chín mấy mùa buồn đau
Tay anh em hãy tựa đầu
cho anh nghe nặng trái sầu rụng rơi.
(Ngậm ngùi - Huy Cận)
trái sầu( riêng ) mà rơi rụng có ngày lỗ đầu !
ReplyDeleteKhông biết nói sao nữa: Từ ngữ khá hay, nhưng ý nghĩa cao siêu, hơi khó hiểu. Chác chỉ có Tư và . . . hiểu hết thôi nhỉ.
ReplyDeleteNghe nói Tư còn nhiều bài Thơ nữa phải hông? Post lên cho mọi người thưởng ngoạn nhé.
tự nhiên bắt người ta làm thơ kiểu này kiểu nọ.. cảm xúc người ta sao ...trào ra vậy! thiệt là... thơ ...đồng bằng nam bộ miền nam chi trời???
ReplyDeletethơ... thường đi trước thiên hạ....vài chục năm có khi hàng trăm năm...nên đám đông thường không hiểu gì sất! mà lỡ đem thơ ra...treo lủng lẳng ở đây thì đành phải nghe thiên hạ bình...loạn mà thôi, hic
Mình nghĩ thơ văn hay nghệ thuật nên gần gũi với hiện thực,phản ảnh hiện tại, xoa dịu tâm hồn những người đang sống. Chứ xa cỡ 100 năm chắc mình không chờ nổi . . .Hix hix . . .
ReplyDelete"Thiếu nữ miền đông" chắc là hiểu được nhiều hơn mình. Làm ơn diễn nôm cho mình hiểu cặn kẽ với.
Còn nếu làm thơ mà không ai hiểu thì đúng là thơ . . . thẩn.
"Tốt khen, xấu chê"
Đêm trăng tàn ngào ngạt hương hoa sứ
ReplyDeleteTiếng dế ê a tỉnh giấc chiêm bao
Quên mất mơ gì, bóng tối cuốn đi
Rồi mai sáng lại thấy mình
như mơ giữa phố ..
--bcc--
Thơ khá hay, mới lạ không theo lề lối củ. Ý thơ cũng rỏ ràng chứ không khó hiểu như vài nhận xét ở đây.
ReplyDeleteĐiển hình là kiểu suy nghĩ, diễn đạt của phụ nữ Việt Nam.
Cho tôi chia sẻ một vài cảm tưởng nhé:
Về thăm quê
Đêm nằm nghe tiếng dế nỉ non
Tiếng ểnh ương rền vang
Nhớ lại những đêm hè thao thức
Mới vào đời, chớm yêu nhau
Về tắm trong dòng sông nước đục
Trưa núp bóng dừa
Nghe lại khúc vọng cổ dạ lan
Nheo mắt kiếm tìm những bóng hình năm xưa
Những con đường đất quanh co
Về tìm nghe tiếng đờn cò, tiếng độc huyền
Tiếng trâu bò về chuồng lúc chiều tà
Ngóng tìm những thân quen ngày xưa đó.