Bóng người thì tối
Gió nổi từ lời
Lòng dạ trùng khơi
khóc cười mặt nạ
tay nào mọc gai
tay nào móng vuốt
chân giẫm xương rơi
gối cõng người đời
Hít vào bụi nát
Thở những tàn phai
mắt chớp tiễn ngày
Gáy người thì lạnh
Máu người ấm không ?
Tan hội
Cơn mưa về trước rắc ướt mặt
đường
mùa hè về trước đốt tàng hoa
lửa
chiêm bao về trước mắc trống
trãi trên cây
Người đã đi đường nắng
Đến trời cũng chia hai
Nắm níu mình cũng đành về lại
Kén kết bằng sợi rầu
Mình nằm khoanh mút ngón tay
Như hài nhi bọc trong bao
nhiêu khăn áo vẫn thấy trơ trụi mãi
Những ngày chờ hóa bướm
Mình âm thầm đếm ngày rơi
Một ngày rơi
Hai ngày rời,
Ba ngày rớt
Bốn ngày thườn thượt
Năm ngày ướt mướt
Sớm mai nào mình mọc cánh bay
?
ở một ngã tư nào…
Hát rằng mình từng ngồi chung
ghế đá
nhưng khác hai mùa lá
hát mình từng cùng một chuyến
tàu
mỗi người xuống mỗi ga
hát mình náu chung một vòm
cây
Như những người lạ chờ xe
buýt đầu ngày
Tay mình đã chạm vào tay
trong một con ngõ chật
từng mặt đối mặt
mà mắt hoang bóng nhau
đường vòng mê mê trăm ngã
chân trần ứa những vết chai
chới với biển người xa lạ
mùa nao tìm lại được hài ?
1.
Thư tối
Món quà người tặng mình trộm
vào nhà lấy mất
Chiếc xe máy năm xưa mình đưa
người loanh quanh chơi phố đã gả cho một đứa cũng hay buồn
Ngôi nhà thấp tối bên sông
mình không còn quay lại
Qua cầu sực nhớ chúng ta từng
tha thẩn ngó sông mây
Nhớ nhau có lúc không đầy
Đời ngàn lẻ ba lẻ bảy ngã xa
Người có nghĩ quên giấu mình
tận đáy ?
Mình là sóng, người ngoi trong
nghi ngại
“con nhỏ giang hồ từng trải…”
ầu ơ bờ bằng môi mắt ướt
cát khô sũng nước bàng hoàng
sóng lại đi hoang
hơi muối oi nhắc một giấc mơ
tàn
vị mặn cũ còn vương trên khóe
mắt
quên dễ vậy người rủ nhau
quên hết
mình vẫn còn đây dù cách mặt
ơi người !
bóng người thì tối....
ReplyDeletegáy người thì lạnh....
máu người ấm không???
mà sao vẫn thấy chông chênh chốn nào.........
"mà sao vẫn thấy...chênh chông chốn nào...."
Deletesao hổng thiêm vô vậy đọc cho khỏi trẹo miệng ta? hihi
ơi
ReplyDeletechắc người ăn thực phẩm gì có ..."chất tạo thơ" qua? quăng ra chùm chùm, hix
ReplyDeleteTa đang đi tìm ý nghĩa cuộc đời,
ReplyDeleteNhưng cuộc đời này có nghĩa gì đâu,
Như loài chim bay mãi giữa trời,
Có bao giờ tự hỏi - nó tồn tại để làm gì ?
"Một ngày rơi
ReplyDeleteHai ngày rời,
Ba ngày rớt
Bốn ngày thườn thượt
Năm ngày ướt mướt"
"dở - hay" không biết "bàn"... nhưng mấy câu này rất "đặc sản" rất "riêng" và rất "tư"....nên rất thích
lặn lâu quá zị bồ tèo ơi...
ReplyDelete(làm bộ thân thiết gọi vậy cho nó....tình cảm, hehe)
Chẳng hiểu sao thích thơ của chị Tư lắm, y như thích văn của chị hồi mới biết...
ReplyDeleteChỉ khác mỗi điều, khi thích văn thì đi quảng cáo tùm lum, dụ người này người kia đọc để bàn luận, chia sẻ. Còn khi thích thơ thì không quảng cáo, không chia sẻ với ai hết, chỉ đọc và giữ cho riêng mình thôi...